Một cơn gió lạnh thổi tới làm Ngụy Anh rùng mình, chấm dứt hồi tưởng. Lúc này tâm trạng cậu đang rối bời, không biết phải làm sao cho vẹn toàn. Để Lam Hải cưới thêm người cũng không được, Hoài Ân lần đầu tiên yêu, không thể để cậu ấy phải chịu đau khổ vì cảnh sống chung chồng. Với Lam Phong, cậu cũng không muốn, bản thân cậu cũng có sự ích kỷ của mình. Nào có ai trên đời lại muốn chia sẻ hôn nhân của mình cho người khác. Nếu cậu hay Hoài Ân có thể sinh con được thì thật tốt biết bao, Lam gia sẽ có người nối dõi, Lam Phong và Lam Hải đều không phải rơi vào lựa chọn khó khăn này.
Ngụy Anh vừa nghĩ vừa bước đến phía trước, đầu có chút đau. Cậu ngửa đầu lên hít vào ngụm khí lạnh để đầu óc được tỉnh táo, tim mỗi lúc lại thêm thắt lại, phải làm sao? Cậu phải làm sao đây?
Lam Phong chạy lên tới sân thượng, một nỗi sợ hãi xâm chiếm lấy anh. Cậu đang ở đó, chân vẫn bước về phía trước mà không để ý sắp chạm vào lan can sắt chỉ cao đến hông. Hai bàn tay anh run lên, gọi lớn.
- Ngụy Anh.
Ngụy Anh nghe tiếng gọi thì dừng lại, quay ra. Gió thổi khiến tóc cậu hơi rối, ánh sáng trên cao lờ mờ khiến thân hình cậu trở nên mỏng manh. Lam Phong đi nhanh đến ôm chầm lấy cậu, vòng tay siết mạnh như muốn hòa tan cơ thể cậu và anh làm một. Ngụy Anh bị động tác của anh làm cho ngẩn ngơ, mất một lúc mới đưa tay lên bám vào hai bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-gap-em-chinh-la-duyen-phan/1753300/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.