Lam Phong thấy Ngụy Anh hắt hơi liên tục thế liền nghiêm giọng.
- Ngụy Anh, nói cho anh biết em có phải bị cảm không?
Ngụy Anh nghe giọng anh có pha chút lạnh thì đành gật đầu.
- Em chỉ bị cảm nhẹ thôi, không sao đâu.
Lam Phong.
- Em bị khi nào?
Ngụy Anh.
- Mới sáng nay.
Lam Phong.
- Em uống thuốc chưa?
Ngụy Anh nhìn lên quản gia Cố, đưa tay ra hiệu, rồi nhìn anh.
- Em vừa uống rồi, một lúc nữa sẽ đỡ thôi.
Lam Phong.
- Hôm nay em ở nhà nghỉ đi, đừng đến studio nữa.
Ngụy Anh.
- Không sao đâu mà Lam Phong.
Lam Phong mặt vẫn nghiêm túc nhưng giọng hạ thấp nhẹ nhàng.
- Ngụy Anh, em ở nhà anh mới yên tâm làm việc được.
Ngụy Anh ngẩn ngơ, vài giây mới mỉm cười.
- Em biết rồi, em sẽ điện cho Hải Triều bảo cậu ấy là không đến.
Lam Phong gật đầu hài lòng.
- Ừm, ngoan lắm. Anh xem dự báo thời tiết từ giờ đến tối nhiệt độ sẽ hạ thấp, em ở trong nhà thôi nhé, nhớ bật máy sưởi cho ấm.
Ngụy Anh cười.
- Bác Cố đã để máy sưởi 24/24 rồi, anh đừng lo.
Lam Phong.
- Ừ, em nghỉ ngơi đi, anh sẽ gọi lại sau.
Ngụy Anh.
- Vâng, nhớ anh.
Lam Phong mỉm cười.
- Anh cũng rất nhớ em.
Ngụy Anh cúp máy, nhìn lên quản gia Cố.
- Bác nói xem, người này sao lại tinh thế chứ?
Quản gia Cố mỉm cười.
- Nhị thiếu gia rất quan tâm đến cậu.
Nói rồi quản gia Cố đưa cho Ngụy Anh hai viên thuốc và cốc nước ấm.
- Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-gap-em-chinh-la-duyen-phan/1753282/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.