Ngụy Anh vì Lam Phong mà cố gắng ăn được nửa bát cháo, phần còn lại dù Lam Phong dỗ dành thế nào cậu cũng không thể ăn được tiếp, miệng cảm thấy đắng ngắt, thân thể mệt mỏi vô cùng. Lam Phong đành chịu không ép cậu thêm nữa. Cố Hạo ở đó một lúc thì cũng trở về phòng mình.
Sau khi làm xong mấy thủ tục cá nhân, Lam Phong lên giường kéo chăn đắp cho Ngụy Anh. Cậu đợi anh đưa tay ra rồi nằm nghiêng người gối đầu lên tay anh, tay lần nghịch khuy áo của anh. Lam Phong nhìn xuống cậu.
- Em cố gắng ngủ thêm đi cho mau khỏe.
Ngụy Anh.
- Em ngủ nhiều quá nên giờ chưa thấy buồn ngủ, anh mau ngủ đi, mai còn dậy đi làm nữa.
Lam Phong đưa tay vuốt nhẹ mái tóc mềm mại của cậu.
- Anh mang việc về nhà làm, tiện còn trông chừng em nghỉ ngơi.
Ngụy Anh ngước đôi mắt đẹp lên nhìn anh.
- Em khỏe rồi mà, anh đừng xem em yếu đuối như vậy chứ.
Lam Phong.
- Với anh thì em không cần phải cố gắng tỏ ra mạnh mẽ, là con người có trái tim đôi lúc yếu đuối là điều không tránh khỏi. Hơn nữa, anh lại hoàn toàn nguyện ý để em dựa dẫm vào anh.
Ngụy Anh.
- Rồi em hư thì sao?
Lam Phong cười, tay nắm cằm cậu.
- Em có thể tùy ý hư, nhưng chỉ với anh thôi.
Nói xong anh cúi xuống hôn một nụ hôn ngắn, lúc này ngay cả đến hôn cậu anh cũng phải thận trọng vì anh biết cậu còn mệt. Ngụy Anh vòng tay ôm qua lưng anh.
- Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-gap-em-chinh-la-duyen-phan/1753269/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.