Cố Hạo sau khi tiễn bác sĩ ra về thì liền quay lại phòng. Anh nhìn thấy Lam Phong đang cầm khăn lau mặt cho Ngụy Anh, tay vuốt mái tóc đẫm mồ hôi của cậu, bộ dạng lo lắng nhìn chăm chăm vào người đang ngủ say kia. Chốc chốc Ngụy Anh lại giật mình, mà mỗi lần thấy cậu như vậy Lam Phong lại nhíu mày.
Cố Hạo bước đến gần, nói.
- Tại sao cậu lại không đồng ý dùng bản thân mình giúp tiểu thiếu gia giải độc, hai người rõ ràng là vợ chồng, tình cảm lại đang rất tốt?
Lam Phong kéo chăn đắp lên cho Ngụy Anh, quay ra nhìn Cố Hạo.
- Không phải là tôi không muốn mà là tôi không dám. Tôi không thể lợi dụng lúc Ngụy Anh không tỉnh táo để làm thỏa mãn mình được, như vậy là xúc phạm đến em ấy. Tôi đã mắc sai lầm một lần nên không thể mắc sai lầm lần thứ hai. Tôi muốn đợi đến lúc Ngụy Anh toàn tâm toàn ý tin tưởng mà gửi gắm bản thân em ấy cho tôi.
Cố Hạo nhìn Lam Phong, người này quả thực đã hoàn toàn vì tiểu thiếu gia mà thay đổi, biết lo lắng và suy nghĩ cho tôn nghiêm của cậu ấy. Cố Hạo nhìn Ngụy Anh đang ngủ say, gương mặt vẫn toát lên nỗi sợ hãi thì không khỏi đau lòng. Cố Hạo xin phép về phòng, anh đứng tựa người vào cửa ra ban công, nghĩ lại mọi chuyện đã xảy ra, nếu hôm nay mà Ngụy Anh xảy ra chuyện gì thì có lẽ cả anh và Lam Phong sẽ phải ân hận suốt đời.
Lam Phong thay quần áo xong lại đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-gap-em-chinh-la-duyen-phan/1753267/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.