Ngụy Anh tắm xong đi ra đã thấy Lam Phong ngồi ở ghế, cậu cầm khăn bông lau tóc, không nói gì. Lam Phong thấy thế lên tiếng trước.
- Sao về muộn vậy?
Ngụy Anh.
- Tôi đến studio làm.
Lam Phong.
- Lam gia không đủ nuôi em sao?
Ngụy Anh nhìn anh, khăn bông cầm xuống tay.
- Khi chưa về Lam gia tôi đã làm việc này nhiều năm rồi.
Lam Phong.
- Em đi làm cả ngày, tối lại làm thêm, vậy không tốt.
Ngụy Anh.
- Không cần anh quan tâm tôi, anh chỉ cần tập trung quan tâm tốt đến việc của anh là được.
Lam Phong chau mày.
- Em muốn nói gì?
Ngụy Anh.
- Chẳng có gì, hai chúng ta tuy sống chung dưới một mái nhà nhưng tâm đều riêng, vậy nên cứ như trước, việc ai người đó làm.
Lam Phong đứng dậy.
- Em đang muốn gây chuyện với tôi đấy à?
Ngụy Anh.
- Tôi không rảnh đến thế.
Cậu nói xong định bước đi thì bị anh giữ tay lại.
- Em vẫn muốn làm theo ý mình?
Ngụy Anh rút tay ra.
- Tôi vẫn làm những việc mà trước giờ vẫn đang làm.
Lam Phong.
- Em...
Ngụy Anh.
- Tôi làm sao? Mà giờ này tại sao anh đã có mặt ở nhà rồi? Không đưa bạn gái anh đi chơi à?
Lam Phong.
- Cô ấy đi đường xa mệt nên đã về khách sạn nghỉ ngơi rồi.
Ngụy Anh cười như không cười.
- Anh quân tâm cô ấy như thế thì hãy tập trung quan tâm cô ấy đi, đừng can thiệp vào việc của tôi.
Nói rồi cậu đi ra khỏi phòng, lên tầng trên. Lam Phong đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-gap-em-chinh-la-duyen-phan/1753242/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.