Lam Phong đi xuống nhà, trông thấy Cố Hạo thì hỏi.
- Ngụy Anh chưa xuống à?
Quản gia Cố đứng đó nói luôn.
- Tiểu thiếu gia đã đi từ sớm rồi thưa cậu.
Lam Phong.
- Đi từ sớm? Đi bằng gì?
Cố Hạo.
- Cậu ấy nói đi xe buýt.
Lam Phong trầm mặc, không nói, mắt nâu lạnh băng, đi ra xe. Cố Hạo nhìn cha.
- Không biết hai người lại xảy ra chuyện gì, chiều qua rõ ràng vẫn còn rất tốt.
Quản gia Cố.
- Thôi con mau ra đưa thiếu gia đi làm đi, lựa lời nói với cậu ấy.
Cố Hạo.
- Vâng, con đi làm đây ạ.
Quản gia Cố gật đầu nhìn theo con, thở dài một tiếng.
Lam Phong buổi sáng đến công ty với một bộ mặt không thể nào lạnh hơn, ngoài trời gió lạnh còn chẳng thấy run bằng khi đứng gần anh. Đến gần trưa, Lam Phong cùng Cố Hạo đi ra sân bay để đón Lina. Cố Hạo vừa lái xe vừa hỏi.
- Tiểu thiếu gia có biết cậu đi đón cô Lina không?
Lam Phong.
- Biết.
Cố Hạo.
- Cậu ấy có phải vì chuyện này mà như vậy?
Lam Phong.
- Ngụy Anh biết chuyện về Lina.
Cố Hạo ngạc nhiên.
- Vậy cậu định tính thế nào? Cô Lina sang đây lần này không phải là muốn ở bên cậu sao?
Lam Phong.
- Tôi cũng không biết nữa.
Cố Hạo.
- Xin lỗi vì tôi nói thẳng, tôi nghĩ chuyện này cậu nên xác định rõ ràng tình cảm của mình. Tôi biết cậu có cảm tình với Lina khi hai người còn đang du học, nếu cậu yêu cô ấy, cậu nên nói rõ ràng với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-gap-em-chinh-la-duyen-phan/1753241/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.