Lam Phong ra khỏi phòng tắm, tay cầm khăn bông lau tóc. Ngụy Anh đi vào, không để ý nên va phải anh, chới với, tay vô thức nắm áo anh, cả hai cùng ngã xuống nền nhà, và vô tình môi cậu chạm môi anh. Đôi bên mắt mở to, mất vài giây mới định thần lại, cậu rời môi anh, lúng túng.
- Xin lỗi, tôi..tôi không cố ý.
Lam Phong hai tai nóng bừng, trừng mắt nhìn cậu.
- Đứng lên.
Ngụy Anh lúc này mới nhớ ra cậu đang nằm trên người anh nên vội lật đật ngồi dậy.
- Xin..xin lỗi, anh không sao chứ?
Lam Phong cũng đứng lên.
- Không sao, em nghĩ gì mà đi đứng không nhìn thế?
Ngụy Anh hai má bắt đầu đỏ.
- Không nghĩ gì, tôi..tôi vào tắm đã.
Nói rồi cậu chuồn nhanh vào bên trong, đứng trước gương, hai tay vỗ má.
- Thật là mất mặt quá, sao lại ngã lên người anh ta chứ, lại còn hôn môi nữa. Lát Lam Phong sẽ không giết mình diệt khẩu chứ?
Ngụy Anh đứng như thế một lúc, cảm giác tim đập nhanh hơn, hai má mãi không hết đỏ.
Bên ngoài, sau khi Ngụy Anh chạy vào phòng tắm, Lam Phong cũng cảm thấy người nóng lên, anh đưa tay quạt quạt "Rõ ràng tiết thu, sao nóng thế nhỉ?".
Ngụy Anh vừa ăn sáng, vừa len lén nhìn anh, Lam Phong vẫn bình thản như không có chuyện gì xảy ra. Ngụy Anh khẽ thở phào "Chắc anh ta sẽ không để bụng đâu nhỉ?".
Lam Phong ăn xong nhìn cậu.
- Lát em có muốn đi mua đồ không?
Ngụy Anh dừng ăn.
- Mua đồ?
Lam Phong.
- Tôi và Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-gap-em-chinh-la-duyen-phan/1753235/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.