Giao thừa năm Thiên Phúc thứ chín, Ngụy Vương bị Điện hạ sắc lệnh đóng cửa suy ngẫm, đến cả cung yến cũng miễn hắn đến tham dự. Ngược lại Dung Đức hầu bị phạt vì mạo phạm ngự tiền, Bệ hạ dường như hoàn toàn quên mất tội trạng này của y, còn gọi người tiến cung cùng dự yến.
Nhất Bác hết sức phiền muộn, đưa mắt nhìn Tiêu Chiến rời phủ, trong lòng vẫn nghĩ, lại là chuyện gì nữa đây.
Cung yến giao thừa chính là gia yến, người ngoài như Tiêu Chiến, lại là chất tử của nước phụ thuộc, cho dù Hoàng đế muốn dụ dỗ nhân tâm, cũng không nhất thiết phải đặc biệt gọi y tới vào tiệc cuối năm như thế này. Huống chi, sau khi Giang Lăng hầu thắng trận, Hoàng đế càng lấy chèn ép làm việc chính, những tháng ngày của người Nam Du ở Bắc Lương càng khó trải qua.
Nhất Bác suy đi nghĩ lại, cuối cùng vẫn cảm thấy Hoàng đế tâm địa xấu xa, lại có chiêu trò gì mới đây.
Hắn đợi ở nhà, đợi đến nỗi cơm tất niên cũng nuốt không trôi, vừa bực mình uống rượu, vừa nhịn không được cười khổ trong lòng. Đã nhiều năm trôi qua, dưới bóng đao của hoàng đế hắn vẫn nhẫn nhịn được, còn sống rất hưởng thụ. Thế nào đến lượt Tiêu Chiến, hắn lại dễ bị kích động đến như vậy. Trừ phi vị Nam Du kia đột nhiên phát điên, muốn cá chết lưới rách với Bắc Lương nếu không thì Tiêu Chiến có thể có nguy hiểm gì chứ?
Hắn cố gắng đè nén nhưng vẫn không thể áp chế được nóng lòng sốt ruột, đủ thấy tình yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-doan-nhan-thanh/267322/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.