“Cô nói gì?!”
Vương Nhất Bác chỉ nghĩ đơn giản là mình đã nghe nhầm, cái tên “Vương Thần” đã lâu không nghe đến mức hắn thậm chí đã quên mất sự tồn tại của người này.
Catherine thận trọng trả lời: “Anh ta gửi cho tôi một báo cáo xét nghiệm tủy. Tôi đã nhờ một chuyên gia kiểm tra. Đó là sự thật. Anh ta còn yêu cầu tôi nói với ngài nếu ngài muốn anh ta hiến tủy, ngài phải tự mình đến gặp anh ta. Gặp nhau tại địa điểm đã sắp xếp.”
“Ở đâu?”
“Tôi sẽ gửi tin nhắn cho ngài thời gian và địa điểm …” Catherine nói với một chút lo lắng trong giọng nói, “Nhưng Vương tổng, nơi này khá nguy hiểm. Ngài phải cẩn thận khi đi một mình.”
Vương Nhất Bác cúp điện thoại, thấy Tiêu Chiến đang căng thẳng nhìn mình. Tiêu Chiến đang ở rất gần hắn, nhìn biểu cảm của anh thì có lẽ anh đã nghe được nội dung của cuộc trò chuyện.
“Trước tiên hãy xem kết quả đã.” Vương Nhất Bác cười với anh, ấm áp nói: “Bất kể kết quả như thế nào, Locke đều được cứu.”
Tiêu Chiến mím chặt môi nhìn anh, “Vương Thần sẽ cứu Locke chứ?”
“Ừ.” Vương Nhất Bác vẻ mặt kiên định, “Em nhất định sẽ để cho hắn đồng ý.”
Khi đến cửa phòng khám, Tiêu Chiến vẫn không khỏi cảm thấy lo lắng, anh hít sâu một hơi, mở cửa bước vào.
Bác sĩ nhìn lướt qua bảng báo cáo trong máy tính, nhanh chóng nói cho họ biết kết quả: “Anh Tiêu, theo kết quả xét nghiệm máu, thể chất của anh bình thường, không có thai.”
Nghe bác sĩ nói, Tiêu Chiến choáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-danh-nghia-hon-nhan/1011913/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.