Nghe những lời này, Tiêu Chiến chỉ thấy vô cùng nực cười. Hắn không biết tình yêu là gì, huống chi là yêu người khác. Cái gọi là không muốn ly hôn của hắn đơn giản chỉ không thể chấp nhận được những lời khiêu khích của người khác đối với tôn nghiêm của hắn, thậm chí có khi hắn còn cảm thấy xót xa vì tại sao dù có kết thúc cũng không thể tự trở về như trước.
“Tùy em. Chuyện gì anh đã quyết, sẽ không dễ dàng thay đổi.” Tiêu Chiến nhìn hắn bình tĩnh nói.
“Khi nào ổn hơn, anh sẽ soạn đơn ly hôn. Nếu em vẫn không đồng ý, anh chỉ có thể nhờ luật sư ra tòa.”
Anh nói xong, xoay người muốn rời đi, nhưng Vương Nhất Bác đột nhiên nắm lấy cánh tay anh. Hắn dùng sức, Tiêu Chiến cảm giác được đau đớn truyền đến, không khỏi nhíu mày, “Em muốn làm gì?”
“Tiêu Chiến.” Vương Nhất Bác rũ mắt xuống, trầm giọng nói, “Đừng nháo nữa, được không?… Sau này chúng ta sẽ có khoảng thời gian vui vẻ, em sẽ đối xử tốt với anh.”
“Nhưng mà, anh không tin em nữa …” Tiêu Chiến dùng đôi mắt ngấn nước nhìn hắn, “Từ lúc em để con dao găm đó găm lên người anh, anh đã không thể tin em được nữa.”
“Nếu như em là người bị bắt cóc, anh nguyện ý đem tất cả đánh đổi chỉ để cứu em, nhưng trong lòng em, anh không thể đạt tới vị trí này. Mỗi lần chần chừ, do dự, em sẽ từng bước đẩy anh ra xa. Chuyện này bỏ đi. Năm tháng qua, em đã quên bao nhiêu lần làm anh thất vọng, nhưng lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-danh-nghia-hon-nhan/1011898/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.