Sau cuộc hoan ái, Vương Nhất Bác đứng lên định ôm y đi tẩy rửa, nhưng Tiêu Chiến mệt mỏi không chịu được, cả người mềm nhũn, ý thức mơ hồ, Vương Nhất Bác vừa ôm, y liền rúc vào trong chăn, quá mệt mỏi, chỉ muốn ngủ say.
Vương Nhất Bác tặc lưỡi kiên nhẫn gọi: "Đứng lên đi."
Tiêu Chiến trái lại càng rúc vào, "Không muốn..."
Vương Nhất Bác lạnh mặt, một lát sau quay đầu gọi: "Lý Uy."
"Có thuộc hạ." Ngoài cửa rất nhanh vang lên tiếng trả lời.
"Lấy một thùng nước nóng vào đây."
"Vâng."
Nước nóng nhanh chóng được đưa vào, Lý Uy hiểu quy củ, cúi đầu đặt sau tấm bình phong rồi lập tức rời đi, không hề nhìn tình cảnh trong phòng.
Nước vừa đủ ấm, Tiêu Chiến ngâm mình vào, gắng gượng tỉnh táo hơn chút, hỏi: "Điện hạ không tắm sao?"
"Lát nữa."
Tiêu Chiến gật đầu, thả lỏng người tựa lên vách thùng, suối tóc dài đen nhánh đọng lại bên ngoài rủ xuống chạm đất. Vương Nhất Bác duỗi tay định vén lên cho y, bỗng nhìn ra phía sau thùng tắm, thấy một đoạn nhỏ đuôi hổ đang vẫy qua vẫy lại.
Vương Nhất Bác: "..."
Chạy vào khi nào vậy?
Hắn đưa tay bắt lấy, đuôi nhỏ "soạt" một tiếng biến mất, ngay sau đó, chợt nghe Tiêu Chiến phía trên khẽ kêu "A".
Nghe tiếng nước bộp bộp, mặt Vương Nhất Bác thoáng đen lại.
Tiêu Chiến luống cuống ôm lấy hổ con vừa nhảy vào, "Đan Đan..."
Đan Đan vui sướng ngao ngao vài tiếng, cực kỳ hưng phấn, liên tục nhào vào lòng y,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-chiet-cot/2425405/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.