Tiêu Chiến đổi sang bạch y mỏng nhẹ, lúc quay lại phát hiện chỗ ngồi bên cạnh đã có thêm một người.
Bước chân y thoáng khựng lại. Nhưng dường như Ân Sở không thấy có gì không thích hợp, liên tục vẫy tay gọi y mau đến ngồi.
Nàng vốn là người hoạt bát hiếu động nhưng biểu diễn ca vũ thật sự không hấp dẫn chút nào, hơn nữa Vương Nhất Bác cũng cáo bận rời đi nên càng buồn chán. Vừa nãy nàng nói muốn tìm Tiêu phi trò chuyện, vậy nên làm nũng Hoàng hậu một lát đã được cho phép, vui vẻ chạy sang đây ngồi.
Tiêu Chiến ngồi xuống, Ân Sở giống như quen biết đã lâu, đến gần khen: "Bộ này cũng rất đẹp!"
Tiêu Chiến: "... Cảm tạ."
Ân Sở lại nói: "Hình như người không thích nói chuyện, vừa rồi ở trong đình cũng không nói nhiều lắm, hay là người chưa quen? Nghe nói thần dân Lâu Lan bên kia cũng giống người, rất cẩn trọng?"
Nhưng chẳng kịp chờ Tiêu Chiến đáp lời, nàng lại nói tiếp: "Lạ thật, lúc trước ta chưa từng gặp người... Lúc trước có nhiều yến hội khánh điển như thế mà vẫn không thấy người đến? Một lần cũng chưa từng nha, nếu không ta nhất định sẽ nhớ rõ người."
Ca vũ phía trước vẫn đang tiếp tục, bọn họ chỉ có thể nhỏ giọng trò chuyện, để thuận tiện, Ân Sở dịch ghế sang rất gần y, không e dè gì cả. Tiêu Chiến không quen ứng phó với kiểu tính tình này, bị nàng nói một tràng nên căn bản không biết phải đáp câu nào —— hơn nữa cũng không có câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-chiet-cot/2425399/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.