"Không phải chính miệng ta nói cho ngươi biết, ngươi cũng đừng tin."
Ngón tay y rất lạnh, không biết có phải vì bị Vương Nhất Bác vừa mới từ bên ngoài vào làm cho bị lạnh hay không.
Ắt hẳn là ông trời thiên vị cho Tiêu Chiến có vài điểm khiến người ta thương cảm. Ví như đôi mắt luôn ướt át, khóe mắt phiếm hồng hơi cụp xuống, giọng nói nhẹ nhàng mềm mại, tay chân quanh năm lạnh lẽo.
Trước kia Vương Nhất Bác không để ý, gần đây bắt đầu chú ý đến thân thể y, lúc này mới phát hiện Tiêu Chiến cũng rất kén chọn: từ ăn đến mặc, món nào hợp khẩu vị thì mới ăn thêm một chút, y phục mặc trên người không thể quá nóng càng không thể quá lạnh, Lý Uy còn nói lúc y ngủ không thể bị quấy rầy, nếu không ngủ ngon sẽ đau đầu. Vương Nhất Bác nghe xong không nói nên lời.
Ngày đó nói y là 'cái bao nhỏ yếu ớt' thật không sai.
Vương Nhất Bác nhéo nhéo tay y, bỏ vào trong chăn ủ lại, không trả lời.
Ánh nến nhảy múa đổ bóng giữa lông mày hắn, phản chiếu một mảnh âm u, khiến cho sự trầm mặc của hắn giờ phút này càng thêm sâu sắc.
"Ta nói ta sẽ không phản bội ngươi, điện hạ." Tiêu Chiến tiếp tục, "Bất luận thế nào, hy vọng điện hạ ít nhất có thể tin tưởng câu này của ta."
Đêm nay Vương Nhất Bác cũng không ở lại lâu. Dường như chỉ là tranh thủ được chút thời gian rảnh rỗi hiếm hoi mới đến đây gặp Tiêu Chiến, nói với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-chiet-cot/2425365/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.