"Cậu muốn đi tiền tuyến ư?" nghe thấy gia đình nhà Vương Nhất Bác đề ra yêu cầu này với bản thân, Kennard cực kì hứng thú huýt một tiếng sáo, như xác định lại lần nữa hỏi: "Nhưng đó là nơi cậu sống và lớn lên, đối chiến với những đồng đội ngày xưa, cậu thật không có vấn đề gì chứ?"
"Bây giờ chịu khổ chịu nạn chính là đồng bào của tôi, là người tôi đã từng lập lời thề sẽ bảo vệ tới cùng, có thể có chướng ngại gì cơ chứ." Thiếu tướng đứng thẳng người, ngữ khí chắc như chém đinh chặt sắt.
"Vậy tên này..." Hắn nháy mắt hướng về phía Vương Nhất Bác vẻ mặt khổ bức viết rõ mấy chữ "Ca ca đừng đồng ý mà." "cũng không có ý kiến gì à?"
"Ý kiến của hắn không cần xem xét." Lời nói hiên ngang lẫm liệt, hoàn toàn không có chút trở ngại.
Được rồi, đệ đệ nhà mình không chút địa vị gì, Kennard vẫn biết, vuốt vuốt cằm, nam nhân tóc dài cười cười, gật gật đầu: "Cũng là lúc để cậu chân chính xuất hiện trước mắt nhân dân Liên Bang rồi, có điều vấn đề an toàn của cậu cũng rất quan trọng, bắt buộc phải do tôi sắp xếp. Tin tưởng tôi, ý nghĩa của cậu trong trận chiến này cực kì phi phàm."
"Tôi cần làm cái gì"
"Tôi không ở trên tiền tuyến, công việc cụ thể, tôi nghĩ phụ thân cậu sẽ rất sẵn lòng giúp cậu an bài."
Phụ thân? Tiêu Chiến hai mắt trừng lớn, đã rất lâu, rất lâu không có tin tức gì của phụ thân rồi. Mỗi lần nhắc tới, Kennard đều vòng vo tam quốc tránh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-abo-chi-cuong-che-thu-thai/936661/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.