Sau khi dọn đống đồ đạc xong Lục Vũ Minh nhẹ nhõm hẳn, cậu uống ừng ực hết non nước ngọt thật sảng khoái
Bên ngoài đột nhiên có tiếng bước chân, sau đó tiếng cửa phòng đối diện mở
Cậu áp tai vào cánh cửa nghe ngóng
Cậu đến rồi à? Mau vào đi. "
Là tiếng Nguyên Dương đang mời ai đó vào nhà.
'Hệ thống, hệ thống? '
Lục Vũ Minh gọi hệ thống trong tiềm thức nhưng không thấy hồi đáp
"... Những lúc quan trọng vậy lại biến mất chứ!?
Bảo sao lúc nào cũng không cập nhật được tình hình!
Để đích thân cậu đi kiểm tra vậy.
_Cốc cốc
Lục Vũ Minh thẳng đến trước căn hộ Nguyên Dương gõ cửa, trên tay còn cầm theo chai rượu trái cây
Khoảng 1 phút sau thấy Nguyên Dương ra mở cửa, dáng vẻ có chút gấp gáp
Thầy Lục... "
' Không phiền nếu tôi mời cậu uống thử chứ? "
Anh khẽ lắc đầu đáp
' Không phiền, tớ còn định sang rủ cậu đây, mời vào. '
Cậu thấp thỏm bước theo vào căn hộ, lúc cởi giày thì chỉ thấy có hai đôi giày nam cùng kích cỡ với nhau dược đặt ở đó
Nên suy đoán chắc hai đôi này đều là của Nguyên Dương rồi...
Nhưng rõ ràng cậu nghe thấy có người khác vào đây mà?
Chẳng lẽ đã được giấu đi rồi?
" À, cậu ngồi đó chờ lát, tớ đang làm đồ nhấm. "
Um."
Lục Vũ Minh ngồi xuống ghế sofa, mắt nhìn Nguyên Dương chạy vội vào căn bếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bip-roi-nu-chinh-vay-ma-la-nam-nhan-/3623380/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.