" Cô phải thông báo với lớp chúng ta một tin, bạn Lục Vũ Minh lớp mình vì lý do gia đình đã phải chuyển đi gấp nên bạn sẽ không đồng hành cùng lớp ta nữa nhé.
" Cái gì?"
Không hề có báo trước
Sáng ra giáo viên chủ nhiệm đã thông báo tin tức hết sức bất ngờ khiến cho cả lớp đồng thanh cùng nhìn về phía chỗ ngồi của Kinh Ngọc
Hắn cảm giác tai mình bị ù rồi, vẫn chưa thể tin được đây là sự thật
Phản ứng đầu tiên của hắn là đứng phắt dậy chạy một mạch ra khỏi lớp
" Kình Ngọc! Em đi đâu vậy ? "
Cho dù giáo viên có gọi cỡ nào thì cũng vô vọng bởi hắn hoàn toàn mất đi lý trí không còn nghe thấy điều gì khác
Kình Ngọc trèo ra khỏi cổng trường cho dù ngã lần nữa hắn cũng không quan tâm vẫn tiếp tục đứng dậy và chạy mặc kệ đầu gối đang rỉ máu
Hắn vẫn tiếp tục chạy, chạy đến trước nơi ở của Lục Vũ Minh gọi lớn
' Minh Minh! Cậu ra đây đi! Ra đây cho tôi! Không được đi đâu hết! Không được!"
Kình Ngọc mở điện thoại ra muốn gọi điện nhưng hiện thị số điện thoại không tồn tại
Thậm chí còn không cho hắn chút liên lạc nào?" Tôi sẽ không để lộ thân phân mà! Nếu cậu bỏ đi tôi sẽ tự hủy hoại mình mất! Cậu không muốn điều đó mà đúng không!? "
" Lừa đảo! Sao dám rời đi không nói gì chứ!? Cậu đã hứa ở bên tôi cơ mà! "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bip-roi-nu-chinh-vay-ma-la-nam-nhan-/3623374/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.