Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63
Chương sau
[ Mau chia tay nữ chính càng sớm càng tốt. ] Đó là lời cuối cùng hệ thống để lại trước khi đi ngao du sang thế giới khác Làm hệ thống cũng bận rộn thật. Đầu tuần tiếp theo, như lời hứa Lục Vũ Minh đến đón Kinh Ngọc đi học Trông cô lúc bước nên xe vẫn có biểu hiện khập khiễng chưa hoàn toàn bình phục ...Còn đau lắm à? " Lục Vũ Minh nói xong chợt nhận ra mình lỡ lời vì lần này đã quyết tâm tỏ ra thái độ vô tâm không để ý đến cô ấy nữa Kinh Ngọc nhẹ gật đầu sau đó lên xe ngồi ở ghế sau cùng với cậu Hai người ngồi gần cửa sổ xe, ở giữa khoảng trống dường như có bức tường vô hình ngăn cách Cậu một tay chống cằm nhìn ra ngoài cửa sổ, tự nhủ bản thân không được để tâm tới cô " Lát tới gần trường tớ sẽ xuống xe, tài xế trở cậu tới cổng" Lục Vũ Minh miệng nói, mắt không quay sang nhìn cô lần nào, trong giọng có phần lạnh nhạt Kình Ngọc thầm siết chặt tay ở trên đùi, nhịn xuống cảm giác khó chịu, ép bản thân tuôn ra chữ " Được." Kình Ngọc đi dạo quanh trên hành lang thì đụng phải một người Đó là nữ sinh trông rất quen mắt, hắn cố nhớ lại thì nhận ra ...Là bà chị khối trên thích Lục Vũ Minh rồi gây sự với hắn bị giáo viên gank đây mà. " Đệt m*, sáng ra đã gặp phải loại mày đúng là đen đủi mà! " Đàn chị tỏ ra chán ghét đối với Kình Ngọc định xoay người bỏ đi thì lại nghe thấy tiếng người phía sau cất giọng " Ít ra Minh Minh chọn tôi còn chị thì không. " ' Mày! Nói gì vậy! " Đàn chị tức điên quay người lại Bởi vì tâm trạng tốt nên chị ta đã bỏ qua không tính toán rồi vậy mà bị chọc đúng chỗ ngứa Sư tử không gầm lại tưởng mèo nhà hả? Kinh Ngọc giữ một vẻ bình tĩnh, đối diện đàn chị mỉm cười đầy thách thức Cmn! Cười cái gì! " Đàn chị đẩy nhẹ vai Kinh Ngọc, ý định doạ nạt chút nhưng nào ngờ chỉ cú đẩy nhẹ đó khiến đối phương cả người ngã xuống trông có vẻ rất thật (1) Ôi chuyện gì vậy?" " Là bắt nạt kìa... Những người trên hành lang nhìn về phía này thì thầm to nhỏ hóng hớt Trong số đó cũng có Lục Vũ Minh đang nói chuyện vui vẻ với bạn học vừa đi đến Lúc này đàn chị mới nhận ra mình bị gài rồi! Rõ ràng là nó biết Vũ Minh sẽ đến nên cố tình khiêu khích mình đây mà! Không phải như... " em nghĩ đâu Đàn chị run rẩy định lên tiếng giải thích thì Lục Vũ Minh đã đi lướt qua mình và bỏ lại Kình Ngọc đang ngồi dưới đất Hệt như không nhìn thấy, cũng không quan tâm. Đàn chị thấy cảnh này vui sướng vô cùng, không nhịn được cười Haha...thật thảm hại, tao đã nói chỉ là nhất thời thôi! Mày bị vứt bỏ rồi đấy con ngốc! " Một tầng sát khí bao quanh Kình Ngọc, ánh mắt sắc bén tới nỗi khiến người kia cũng phải ngừng cười " ...Hừ, vì thấy mày cũng đáng thương nên tao bỏ qua đó! Đàn chị quyết định không so đo nữa vội rời đi. Cậu...có sao không?" Một nam sinh khác đưa tay muốn đỡ cô dậy nhưng bị lườm một cái rút tay về Kình Ngọc tự phủi tay đứng dậy, bước đi trong sự ngỡ ngàng của nam sinh Câu nói của mẹ Kình và đàn chị kia giờ cứ quanh quẩn lặp lại bên tai hắnRồi có ngày nó sẽ rời bỏ mày. ' 'Tao đã nói chỉ là nhất thời thôi!' 'Haha...' Im đi Mấy người chẳng biết gì hết, cậu ấy không bỏ rơi tôi. ** Suốt cả buổi Lục Vũ Minh thành công phớt lờ Kinh Ngọc Đến lúc tan học, cậu cố tình trở về lớp rất muộn, phát hiện trong lớp còn mỗi mình Kình Ngọc liền lùi một bước không muốn vào ".." Khoan đã, sao phải sợ chứ? Cũng đâu phải bị ăn thịt hay gì. Lục Vũ Minh hít một hơi bước vào, cố gắng tỏ ra bình thản nhất có thể... Nhưng khi nhìn thấy thứ Kình Ngọc cầm trên tay thì hết tự nhiên nổi Đó là quyển BL 18+ ở trong cặp cậu... Mà thật ra cái đó cũng không phải của cậu mà là... Phải kể đến sự tích hôm qua lúc gặp lại nam chính Nguyên Dương.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63
Chương sau