Tam Phòng không đến trấn trên náo loạn nữa, cuộc sống hằng ngày yên tĩnh không ít, lúc này Triệu Tương Liên vẫn ở nhờ Triệu phủ, tính tình từ từ thay đổi.
Sau thật nhiều năm, đây là lần đầu tiên Triệu Tương Nghi và Triệu Tương Liên thân nhau đến vậy, có lẽ là đồng cảm, cũng có thể là do chuyện của Sử lão gia kia, dần dần, Triệu Tương Nghi phát hiện mình cũng không chán ghét Triệu Tương Liên
Mà tự thân Triệu Tương Liên, qua nhiều năm bị coi thường, bị khi dễ, đột nhiên được đại phòng cứu giúp, nội tâm của nàng xảy ra biến hoá lớn.
Đều nói hoạn nạn thấy chân tình, hành động của đại phòng làm nàng cảm thấy ấm áp vô cùng, cảm động đến rơi nước mắt. Nhưng hành động của cha ruột cùng mẹ kế, lại làm trái tim nàng băng giá,không dám nghĩ đến.
Từ sau khi lấy được giấy bán thân từ Sử lão gia, nàng như được tái sinh,tất cả chuyện này đều là do người một nhà đại phòng giúp đỡ, cho nên đối mặt bọn họ, nàng ôm tâm tình cảm kích.
Mấy ngày này, Triệu Tương Nghi vì muốn lấp đầy khoảng trống trong lòng Triệu Tương Liên, suy nghĩ buông lỏng, luôn tìm tất cả biện pháp để cho nàng cao hứng.
Hôm nay Triệu Tương Nghi rất vui vẻ, sai bích văn đi làm con diều, dù sao phủ đệ rất lớn, tìm chỗ có gió thổi để thả con diều, chơi đến trưa cũng được.
Triệu Tương Nghi hôm nay mặc một bộ áo xuân màu xanh lợt, tóc búi hoa đào, cả người nhìn qua nhẹ nhàng linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-yen-chon-thon-que/3722037/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.