Triệu Tương đi theo gia đinh đến khách sảnh, không ngờ lúc này lại có nhiều người như vậy, trong lúc nhất thời không biết làm sao.
Nhưng lúc này nàng có nỗi khổ muốn nói, không thể yêu cầu hơn, nên không để ý đến nhiều vậy.
Gia đinh lui ra, còn không đợi đám người Phương thị thấy mặt Triệu Tương Liên cho rõ, Triệu Tương Liên phịch một cái quỳ xuống trước mặt mọi người khóc, bi thương nhìn Phương thị cầu cứu: “Bà nội, bà cứu con đi, bà nội, nếu còn ở trong nhà kia một ngày, sẽ không sống nổi mất”
Mọi người căn bản không dự liệu được Triệu Tương Liên sẽ làm ra hành động lớn như thế, cho nên nàng làm như vậy, ngược lại khiến không ít người kinh sợ.
Nhâm thị đứng gần Triệu Tương Liên nhất, thấy thế cúi người đỡ Triệu Tương Liên đang khóc đứng dậy: “Đã xảy ra chuyện gì, từ từ nói, cùng là người một nhà, không nên quỳ lạy thế.”
Triệu Tương Liên khóc đỏ mặt, hai vai run run đứng dậy, nàng năm nay 18, nhưng vóc người lại giống bằng với Triệu Tương Nghi, bộ dáng nhìn qua cũng lộ vẻ non nớt, cho nên nhìn không giống Đại Cô Nương mới 18.
“Đúng vậy a, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, sao đột nhiên khóc lóc? Có phải là kế mẫu kia lại đánh cháu?” Triệu lão gia tử tuy nói không thích người Tam Phòng, nhưng đối với hai hài tử này,vẫn còn có chút thương yêu.
Chỉ là huynh đệ bọn họ ở riêng nhiều năm, rất nhiều việc mà ông và Phương thị không thể làm chủ...... Cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-yen-chon-thon-que/3722036/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.