Sau khi Triệu Nguyệt Cầm từ nhà mẹ đẻ trở về Trương gia, không biết là Trương Sâm đột nhiên tỉnh ngộ hay là do anh vợ tự mình đưa về nên thức tỉnh, liên tiếp rất nhiều ngày, Trương gia cũng không truyền ra động tĩnh gì, mặc dù Ngô thị thỉnh thoảng sẽ đối với Triệu Nguyệt Cầm chọn ba lấy bốn* (xoi mói, bới móc),nhưng cũng không có làm chuyện gì quá đáng, cuộc sống trôi qua yên lặng, khiến Phương thị tạm thời an tâm.
Thời gian qua nhanh đến cuối tháng một, khí trời từ từ ấm áp, giai đoạn rét tháng ba cũng từ từ qua đi, tất cả mọi người rối rít cởi bỏ áo bông vừa dày vừa nặng, bắt đầu đổi lại trang phục mùa xuân.
Trong viện Triệu gia hoa đào cũng nở hoa, màu hồng ôm trọn hết đóa này đến đóa khác đua nhau nở rộ, như lửa rực rỡ, làm cành cây mảnh bị ép uốn cong một chút, nổi bật lên cảnh xuân sinh động.
Hai huynh muội Triệu Tương Nghi cùng Triệu Hoằng Lâm trêu ghẹo rau dại mãi rốt cuộc cũng có khởi sắc, ban đầu chỉ trồng chút ít rau dưa trên đất hoang, hôm nay cơ hội sống tràn trề, một mảnh xanh nhạt xanh nhạt, các màu rau dại tựa như bách hoa mùa xuân, chen lấn hấp thụ cả vùng đất tinh hoa, mặc dù nơi này đất đai cằn cỗi, nhưng vẫn sinh sống như đất đai màu mỡ.
Nhìn những rau dại chân chính vẫn còn tồn tại, tảng đá lớn trong lòng Triệu Tương Nghi cuối cùng cũng buông xuống một nửa, tóm lại mấy ngày nay rốt cuộc không cần chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-yen-chon-thon-que/3704253/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.