Trải qua náo loạn lần trước trước, mỗi ngày Dương thị đều đem chuyện túi bạc kia nói ra, căn bản còn chưa xác định được trong đó có năm mươi lượng bạc hay không, sau lại biến thành nhiều hơn năm mươi lượng bạc trắng!
Nàng ta không chỉ ở nhà nói, mà mỗi ngày còn đi ra ngoài nói nữa chứ, đem tình trạng của Triệu gia trước mắt cường điệu hóa lên, muốn có bao nhiêu khoa trương liền có bấy nhiêu, thậm chí còn châm chọc nhị lão Triệu gia, nói bọn họ có mệnh hưởng phúc, hiện giờ ở trong nhà toàn ăn nhân sâm tổ yến!
Bùi Tử Quân đã hai lần đến Triệu gia, vốn làm cho không ít người thôn thay đổi cách nhìn về gia đình họ, trước kia vì chuyện của Lã thị mà tất cả thôn dân đều xem thường Triệu Tín Lương, bây giờ khắp nơi trong thôn đều sôi nổi bàn tán xôn xao cả lên, nào là nói gia đình bọn họ thật tốt, lời nói mơ hồ lộ ra chút hương vị nịnh bợ.
Thêm nữa là, tất cả mọi người đều chính mắt nhìn thấy Bùi Tử Quân đem theo gia đinh mang lễ vật đến biếu nhà bọn họ, bây giờ lại nghe Dương thị nói Triệu lão gia tử có năm mươi lượng bạc, che giấu để làm của hồi môn cho Triệu Nguyệt Cầm, cũng không có cho lão đại Triệu Tín Lương chút ít bạc nào hết, cả thôn đều sôi nổi không yên, luôn tìm cớ đến nhà của bọn họ để xem tình hình ra sao.
Mấy ngày nay, một nhà Triệu Tương Nghi luống cuống tay chân ứng phó với đám thôn dân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-yen-chon-thon-que/3704221/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.