Chúng tôi quay trở về nhà trong chuyến bay vào sáng sớm. vì vậy cũng ko có nhiều thời gian nói chuyện với nhau. suốt quãng đường đi Nhân nói chuyện với tôi rất ít. Tôi biết Nhân đang hiểu lầm chuyện này… nhưng phải giải thích sao cho Nhân hiểu đây. Bây giờ tôi mới hiểu cảm giác bị người khác hiểu lầm rất đáng sợ… và cảm giác im lặng vì bị hiểu lầm còn đáng sợ hơn. 
Chúng tôi đón xe về nhà cất đồ, sau đó tôi quay về công ty. Còn Nhân ở nhà, có lẽ Nhân cần ngủ thêm vì đêm qua Nhân ngủ ít. Tôi bận rộn vì mấy hôm gác công việc lại. đến tối khi về nhà Nhân đã đi ra ngoài. Ba mẹ đã ăn cơm xong và đang ngồi coi ti vi với nhau. 
- con chào ba mẹ con mới về. 
- bình về rồi đó hả con. Sao không ở thêm ít bữa với ông bà 
- dạ… công việc dao này bận nên con về sớm ạ. 
- ăn tối chưa? Ăn đi con 
- dạ, con ăn ở công ty rồi ạ 
mẹ Nhân nhìn tôi không nói gì nhưng ánh mắt khá là khó chịu. 
Tôi lên thay đồ rồi đi xuống. 
- Ba, mẹ chồng con hôm nay đi đâu đấy ạ? 
- ba không biết, lúc ba về không thấy nó, tưởng nó đi cùng con. 
- nó đi cùng bọn thằng Duy rồi. 
mẹ Nhân trả lời cộc lốc. 
- dạ… Duy tới tìm có việc gì không mẹ? 
- cô là vợ nó cô không biết sao hỏi tôi. 
mẹ Nhân tỏ vẻ không hài lòng. 
- em ở nhà thấy nó đi đâu phải hỏi chứ sao lại nói vậy? 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-yen-ay-la-anh/36047/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.