Ngô Tam nói: "Người của thế gia đồ đắng chúng ta được Ma Lang đại nhân che chở, vào thời điểm mấu chốt có thể được Ma Lang đại nhân ban cho sức mạnh, nhưng có hạn chế số lần."
"Mỗi lần mượn sức mạnh của Ma Lang đại nhân, chúng ta cần hiến tế một phần ba linh hồn."
Ngô Tam chật vật giơ cánh tay lên, chỉ chỉ vào hai mắt của mình.
Chỉ thấy phần tròng trằng mắt của hẳn ta đã hoàn toàn biến thành màu đỏ, chỉ còn lại một con ngươi vẫn có màu đen ban đầu.
Ngô Tam nói: "Trước đó tôi đã mượn sức mạnh của Ma Lang đại nhân một lần, hôm nay là lần thứ hai, cho nên linh hồn của ta đã bị hiến tế hai phần ba, chỉ cần hiến tế thêm một lần thì tròng mắt cũng sẽ biến thành màu đỏ."
"Vậy sẽ như thế nào?"
"Đến lúc đó linh hồn của tôi sẽ trở thành một bộ phận của Ma Lang đại nhân, cơ thể của tôi sẽ bị Ma Lang đại nhân khống chế, có thể hòa thành một thế với Ma Lang đại nhân, là vinh dự của mỗi tộc nhân thế gia đồ đẳng chúng ta."
Ngô Tam nói xong còn lộ ra vẻ kiêu ngạo.
Lục Vân lại cảm thấy biến thái đến cực điểm.
Vừa nghe là biết Ma Lang đại nhân kia không phải thứ gì đứng đản.
Mấu chốt là không biết thế giới này còn ẩn chứ bao nhiêu thế gia tương tự với thế gia đồ đẳng.
Lục Vân ngẫm nghĩ rồi cổ quái nói: "Mày cảm thấy đây là vinh quang thì vì sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-va-bay-chi-gai-cuc-pham/3661225/chuong-996.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.