Chương trước
Chương sau
So với bản Cửu Chuyển Hồi Dương Châm đảo ngược thì châm hiện tại đã ngang với mười châm trước đó.

Không phải sức chịu đựng của tu luyện giả rất mạnh sao, tao xem mày có thể chịu tới khí nào.

Lục Vân cầm lấy cây kim thứ hai rồi hơ trên linh hỏa, sau đó đâm vào huyệt vị của Ngô Tam.

Cả khuôn mặt Ngô Tam đã bắt đầu tím lên, liều mạng điều động chân khí trong cơ thể, muốn tự nổ tung.

Tuy rằng uy lực của tu luyện giả Trúc Cơ Kỳ nổ tung không so được với Kim Đan tự nổ, chỉ có thể dùng để tự sát, không thể làm bị thương đối thủ giống như Kim Đan.

Nhưng hiện tại Ngô Tam rất muốn tự sát.

Cảm giác bây giờ của hắn ta thật sự sống không băng chết, còn không bẵng chết luôn cho xong.

Đáng tiếc.

Chân khí của hắn ta sớm bị phong lại, đâu dễ dàng tự sát như vậy.

Lục Vân đã lấy ra kim châm thứ ba.

Rốt cục Ngô Tam cũng sợ, điên cuồng co quắp nói rằng: "Tôi nói tôi nói, Thiên Sáp Vương, anh muốn biết cái gì, tôi nói hết ra, chỉ căn anh dứt khoát cho tôi chết, a —— ”

Hắn ta lại kêu thảm một tiếng, suýt đã trợn trắng mắt bất tỉnh.

Mẹ nó, không phải đã bảo nói hết rồi sao, mày còn đâm?

Nội tâm Ngô Tam tan vỡ.

Lục Vân lộ vẻ áy náy mà nói rằng: "Hì hì, xin lỗi xin lỗi, nhất thời nhanh tay, mày sớm chịu thua thì đâu phải chịu khổ như vậy rồi, thực là tự rước lấy khổ mà."

Ngô Tam: “..."

Lục Vân dập tắt linh hỏa trên ngón tay, mở miệng nói: “Nói cho tao nghe trước xem thân phận của mày là gì, có vẻ rất lợi hại”

Lúc nãy Ngô Tam này làm ra vẻ mà nói Lục Vân còn chưa đủ tư cách biết thân phận của những người như họ, thành công khiến Lục Vân cảm thấy hứng thú.

Hôm nay không hỏi rõ ràng thì hắn nhất định không cho Ngô Tam dễ dàng chết như vậy.

Ngô Tam mở mắt trừng trừng nhìn ngón tay của Lục Vân, khi linh hỏa bị hút về thì cả linh hồn hẳn ta đều run rẩy. 

Thiên Sáp Vương này thật sự không hợp lẽ thường mà.

Hắn ta không dám giấu diếm gì nữa.

"Tôi đến từ thế gia Đồ Đẳng, Ngô gia” Ngô Tam nói đúng sự thật

“Thế gia Đồ Đằng?"

"Không sai, kỳ thực trên thế giới này cất chứa rất nhiều thế gia Đồ Đằng, những đồ đẳng này đều đến từ thời kỳ thượng cổ, mà đồ đằng của Ngô gia chúng tôi là Ma Lang đại nhân”


Thế giới này thật là phức tạp, thì ra trước đây hắn chỉ tiếp xúc được bề nổi thôi, còn có rất nhiều thứ ẩn núp, căn bản chưa dò xét được bao nhiêu cả...

U hồn tộc là vậy. 

Thế gia Đồ Đăng cũng như thế.

Lục Vân ngẫm nghĩ một lát rồi hỏi: "Vừa rồi tao thấy mày triệu hồi ra con Huyết Lang kia, nó bảo là muốn mày hiến tế một phần ba linh hồn, chuyện này là thế nào?" 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.