“Thiên Sáp Vương, mày thật sự nghĩ mình ghê gớm lắm à?” Người đàn ông áo đen châm biếm nói.
“Đó là đương nhiên, nói thế nào thì tôi cũng là thần bảo hộ của Long quốc, chẳng lẽ trong mắt anh thì vậy chưa ghê gớm? Chẳng lẽ anh không sợ tôi? "Lục Vân tự tin nói.
“Vô tri!" Người đàn ông áo đen trầm mặc một lát rồi bỗng phun ra hai chữ.
Sau đó hắn ta lộ ra vẻ mặt thương hại mà nói: “Cái gọi là thần bảo hộ Long quốc chỉ là những kẻ tầm thường đó gọi mày thôi, trong mắt loại người như tụi tao thì mày chỉ là trò cười”
“Loại người như các người?" Lục Vân nheo mắt, rất hứng thú mà hỏi: “Các người là loại người nào?”
“Mày còn chưa xứng biết, dù sao cũng là người mà mày không trêu chọc nổi”
Người đàn ông áo đen không muốn tiếp tục lãng phí thời gian với Lục Vân nên ánh mắt đột nhiên trầm xuống, lại bước nhanh tới gần.
“Thiên Sáp Vương, tuy tụi tao xem thường mày, nhưng trong mắt đám người thế tục thì tốt xấu gì mày cũng là nhân vật có uy tín danh dự, đừng vì một con đàn bà mà làm mình rơi vào kết cục thân bại danh.
liệt"
Trong mắt người đàn ông áo đen, Lục Vân bị nữ sắc làm mê muội đầu óc.
Vừa rồi người phụ nữ kia hôn hẳn một cái là hắn lập tức hight lên, loại định lực này thật sự quá yếu ớt, về sau nhất định sẽ không có tiền đồ gì lớn nổi.
Hân làm màu trước mặt những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-va-bay-chi-gai-cuc-pham/3661219/chuong-990.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.