Lục Vân thầm hung hăng mắng Liễu Yên Nhi một trận, sau đó hẳn quyết định phải khí phách một lần nên yên lặng lui về phía sau vài bước.
Hắn vừa lui thì Liễu Yên Nhi lập tức không vui, quay đầu trừng hẳn và nói: “Tiểu Lục Vân, em đang làm gì đó, hôm nay nhát như vậy sao?"
Liễu Yên Nhi biết thực lực của mình kém xa người đàn ông áo đen, tất cả tự tin của cô đều đến từ Lục Vân.
Hiện tại Lục Vân lùi về phía sau vài bước làm Liễu Yên Nhi lập tức chột dạ.
Lục Vân bĩu môi nói: “Không phải chị nói muốn thả chó cắn hắn sao, chó của chị đâu, mau thả ra đi, dù sao em cũng không phải con chó đó”
Liễu Yên Nhi mắt trợn trắng: "Vừa rồi chị chỉ buông lời hung ác thôi em hiểu không? Không tàn nhẫn một chút thì kẻ đối diện sẽ sợ hãi sao?"
“Vậy chị cũng không thể nói em là chó, hơn nữa chị xem hẳn có giống như bị lời nói tàn nhẫn của chị dọa sợ không?”
Đâu ra chuyện như vậy, đối đầu với kẻ địch mạnh mà lại độc miệng tổn hại đồng đội của minh trước Thật quá đáng.
Dù sao ông đây tuyệt đối không làm con chó này, đánh chết cũng không!
Lục Vân rất khí phách mà nghĩ.
Vẻ mặt của Liễu Yên Nhi lập tức dịu lại, lộ vẻ oan ức nói: "Xin lỗi mà tiểu Lục Vân, người ta biết sai rồi, về sau không mắng em là chó nữa, chẳng lẽ em muốn trơ mất nhìn chị bị người ta đánh chết sao?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-va-bay-chi-gai-cuc-pham/3661218/chuong-989.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.