Chương trước
Chương sau
Một cái đầu trụi lủi xuất hiện trước mặt hai cô gái.

Mạc Thanh Uyển vừa định nhắc nhở Tôn Hiểu Tuyết không được vô lễ, trước đó do không biết thân phận và thực lực của Lục Vân nên cô gọi hắn là em trai đầu trọc thì cũng không có gì.

Nhưng bây giờ thì khác.

Đầu trọc đã không còn là đầu trọc trước kia, nên tôn trọng một chút, gọi hắn là đầu trọc tiền bối hoặc là Lục tiền bối.

Lúc đầu Lục Vân đã trốn tránh không muốn gặp mặt các cô, Tôn Hiểu Tuyết còn càn quấy như vậy nữa sẽ càng dễ làm hắn bất mãn.

Mạc Thanh Uyển muốn nhắc nhở đã không kịp rồi, Tôn Hiểu Tuyết hưng phấn vọt tới rồi quát to một tiếng: "Em trai đầu trọc, rốt cục cũng bắt được cậu rồi."

Đầu trọc quay đầu rồi lộ ra một gương mặt lấm la lấm lét, méo miệng cười nói: "Mỹ nữ, cô đang gọi tôi sao?”

"Ây..." Tôn Hiểu Tuyết lập tức sững sờ. Nhận lầm người rồi.

Đầu trọc đúng là đầu trọc, nhưng lại không phải đầu trọc các cô quen biết kia. Tôn Hiểu Tuyết lập tức xấu hổ, nhưng sau đó liền tức giận nói: "Học cái gì không tốt lại học người ta cạo trọc, anh có khí chất của người ta à? Anh có khuôn

mặt đẹp trai bằng người ta sao? Không có cái gì cả thì đừng học người ta cạo

trọc! Phi ——”

Nhân lúc tên đầu trọc này còn chưa kịp phản ứng thì Tôn Hiểu Tuyết đã chửi loạn cả lên, sau đó vội vàng xoay người chạy đến bên cạnh Mạc Thanh Uyển.

Chỉ cần tôi chạy nhanh thì xấu hổ sẽ không đuổi kịp tôi.

Đầu trọc không hiểu gì lại đột nhiên bị mắng một trận, anh ta đứng ngơ ra thật lâu rồi mới mắng lại một câu: "Bị điên rồi, tôi cạo trọc làm phiền gì đến cô chứ?”

Tôi đầu trọc tôi quang vinh. Đầu trọc buồn bực sờ đầu rồi hùng hùng hổ hổ rời đi.

Tôn Hiểu Tuyết cực kỳ buồn bực, đi dạo nhiều ngày như vậy, thật vất vả mới gặp được một người đầu trọc, kết quả lại không phải Lục Vân, thật là khó chịu.

Mạc Thanh Uyển thở dài một hơi nói: "Hiểu Tuyết, cũng may anh ta không phải Lục Vân, không thì cô lỗ mãng xông lên như vậy nhất định sẽ làm Lục Vân

cảm thấy bị mạo phạm, đến lúc đó càng không chào đón chúng ta."


Hai cô gái trực tiếp mở to hai mắt nhìn, vẻ mặt muốn bao nhiêu quái dị có bấy nhiêu quái dị.

Trương Vận sờ đầu nói: "Hóa ra là cô Mạc và cô Tôn, kỳ thật là như vậy, hiện tại tạo hình đầu trọc này đã trở thành xu hướng thời thượng mới của Đan Dương Tông, các người không cần cảm thấy kinh ngạc."

Hiện tại đông đảo tông môn Côn Luân đều biết Đan Dương Tông xuất hiện một thanh niên đầu trọc rất mạnh, không thể tuỳ tiện đi trêu chọc.

Cho nên các nam đệ tử Đan Dương Tông học theo, nhao nhao bắt chước tạo hình đầu trọc, không vì cái gì khác, chỉ để về sau khi đi ra ngoài sẽ làm người khác kiêng kị thêm mấy phần.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.