Ông ta lại nhìn về phía Lục Vân. Ánh mắt trở nên càng nghiêm khắc mấy phần.
"Vừa rồi cậu nói mình là đệ tử chân truyền của Lưu Lão, thật giả tạm dừng không nói, chỉ tính đến chuyện cậu sỉ nhục cô Mạc thì nhất định phải trả giá đắt."
Trước giờ Vu trưởng lão chưa nghe nói Lưu Lão có đệ tử chân truyền, có khả năng Lục Vân là giả mạo.
Dù là thật cũng không thể ỷ vào thân phận của hắn mà muốn làm gì thì làm, vậy thì kỷ luật của Đan Dương Tông ở đâu?
Mặc dù thân phận của Lưu Lão rất tôn quý, nhưng không phải loại người không nói lý, không có khả năng dung túng đệ tử chân truyền của mình làm ra
chuyện bại hoại thanh danh của Đan Dương Tông.
Lục Vân thấy Vu trưởng lão chuẩn bị động thủ thì vẻ mặt trở nên nghiền ngẫm, vừa cười vừa nói: "Vậy ông cảm thấy tôi nên trả giá gì?"
"Rất nhanh cậu sẽ biết!"
Vu trưởng lão hừ lạnh một tiếng rồi bỗng ra tay, nhưng vào lúc này lại có một giọng nói vang lên: "Vu trưởng lão, chờ một chút..."
Hả?
Vu trưởng lão nhướng mày, tạm thời thu tay lại rồi nghi ngờ nhìn về phía Mộc Bình vội vàng chạy tới, hỏi: "Mộc trưởng lão, vì sao bà ngăn cản tôi ra tay?"
Vừa rồi trùng hợp Mộc Bình đi ngang qua cách đó không xa, nghe thấy động tĩnh ở nơi này nên nhìn thoáng qua, nhìn một cái thì lập tức giật nảy mình.
Khá lắm, vị Vu trưởng lão quản lý kỷ luật này lại xung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-va-bay-chi-gai-cuc-pham/3661101/chuong-872.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.