Chương trước
Chương sau
Lại xuất hiện một người.

Sắc mặt Mộc Bình càng khó coi, tức giận hừ một tiếng và nói: "Ông Lão. Quỷ, chẳng lẽ Quỷ Kiếm Tông các người cũng muốn nhắm vào Thanh Đế Huyền Hỏa đỉnh?"

"Có vấn đề gì sao?"

Lão già gầy gò kia họ Ông, tên là Ông Lão Quỷ, đến từ Quỷ Kiếm Tông của Côn Luân Sơn.

Chỉ thấy lão nhếch miệng nói: "Cả người của Vân Sơn Thư Viện cũng đến, tôi đến xem có gì đáng kinh ngạc."

Công Tử Vũ lộ ra vẻ mặt hứng thú thú, vừa cười vừa nói: "Ha ha, Ông Lão. Quỷ, xem ra hai chúng ta không mưu mà hợp, thú vị, thú vị."

Diện mạo của gã rất nho nhã, nhưng giọng nói lại mang theo một tia âm nhu, hình thành tương phản rất rõ ràng.

Mộc Bình tức giận không thôi.

Hai người này một người đến từ Vân Sơn Thư Viện, một người đến từ Quỷ Kiếm Tông, không giống với Đan Dương Tông, Đan Dương Tông chuyên nghiên cứu đan thuật, một cái bảo đỉnh có thể giúp phẩm chất của đan dược

tăng lên mấy cấp độ.

Nhưng hai người này đều không học tập đan thuật, lấy Thanh Đế Huyền Hỏa đỉnh cũng không có tác dụng lớn.

Nhưng họ vẫn đến.

Không vì cái gì khác, đơn thuần chỉ muốn đến làm Đan Dương Tông ghê †ởm.

Nếu như họ có thể mang Thanh Đế Huyền Hỏa đỉnh về, Đan Dương Tông muốn có nó thì họ có thể đe doạ vơ vét của Đan Dương Tông một vố.

Lui một bước, họ thà mang Thanh Đế Huyền Hỏa đỉnh về làm vật trang trí cũng không tuỳ tiện cho Đan Dương Tông lấy được.

Làm sao Mộc Bình có thể không buồn giận?

Bà ta sắp bị chọc giận nổ tung rồi!

Nhưng bà ta có thể làm gì được?

Chả làm gì được cả.

Công Tử Vũ lại nhìn về hướng Lâm Thanh Đàn, mang dáng vẻ thư sinh mà cười nói: "Cô suy nghĩ đề nghị vừa rồi của tôi đi, Ông Lão Quỷ này cũng không phải loại người lương thiện gì, sẽ chết người."

Gã nói xong mà Lâm Thanh Đàn vẫn không đáp lại.


"Ö?" Ông Lão Quỷ nhướng mày lên.

Công Tử Vũ tiếp tục nói: "Vừa rồi anh bạn trẻ tuổi này dữ dội lắm, Mộc Bình và hắn giao thủ không biết bao nhiêu hiệp còn bị đánh không thể chống đỡ nổi đấy."

Lời này vừa nói ra, Mộc Bình lập tức cảm thấy mất mặt, mặt mày tái xanh mà nói: "Cậu đừng đứng đó châm chọc, tên điên này tu luyện công pháp rất quỷ dị, nói về đánh nhau thì có lẽ tôi không phải đối thủ, nhưng giết người thì người chết nhất định là hắn!"

Mộc Bình tự tin sau khi bà ta ăn đan dược cấm ky thì nhất định có thể giết được Lục Vân, nhưng bà ta cũng vì thế mà sụt giảm tu vi, như vậy không đáng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.