Hôm qua, khi Lâm Thanh Đàn châm tới châm thứ mười một, cậu ta đã ngất đi vì đau nên không nhìn thấy cảnh tượng sau đó Lục Vân dội ngược cây châm vào người Park Kwok Chang, cậu ta không biết được thần thông của Lục Vân.
Thêm vào việc Park Guochang thua trận, tất nhiên ông ta không có mặt mũi nào đề cập đến chỉ tiết của trận đấu.
Các đệ tử của ông ta cũng giữ im lặng, vì vậy cậu người Nhật nghĩ rằng Lục Vân thực sự chỉ là một người phụ việc ở Hạnh Lâm Đường.
Đôi mắt của cậu người Nhật lóe lên, cậu ta nói: "Vừa rồi anh mới nói anh là tài xế của Cô Lâm sao?”
"Đúng rồi, mà có chuyện gì à?"
Cậu người Nhật đột nhiên nói một câu gì đó rất kỳ lạ, Lục Vân vừa nhìn sang chỉ thấy trong mắt cậu người Nhật lóe lên luồng một ánh sáng xanh kỳ lạ.
Huyễn thuật của Nhật Bản.
Trước đây Lục Vân đã từng chiến đấu với các ninja của Nhật Bản, phát hiện những huyễn thuật của các Ninja thật sự rất độc đáo.
Lục Vân giả vờ như trúng huyễn thuật, ánh mắt đột nhiên trở nên có chút trống rỗng, nói: "Chủ nhân, người có gì phân phó?”
Thật sự thành công sao?
Cậu người Nhật ngay lập tức vui mừng khôn xiết.
Bản thân cậu ta cũng cảm thấy hơi ngạc nhiên.
Bởi vì nhẫn thuật của cậu ta mới chỉ học được ở mức nửa vời, khi cậu ta sử dụng huyễn thuật này không phải lúc nào cũng hiệu quả.
Lúc trưa, khi cậu ta đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-va-bay-chi-gai-cuc-pham/3660711/chuong-482.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.