Chương trước
Chương sau
Lâm Thanh Đàn đã đến giờ tan làm, nhưng cô không rời khỏi Hạnh Lâm Đường ngay mà đợi Lục Vân đến đón.

Bất kể cậu người Nhật ở bên ngoài thực sự muốn bái sư hay có mưu đồ khác, thì cô cũng phải cẩn thận hơn.

Thật đáng sợ là cậu ta lúc nào cũng nhìn chằm chăm vào người khác.

Bên ngoài. Trên chiếc ghế đá.

Cậu người Nhật nhìn về phía Hạnh Lâm Đường một cái.

Lúc này Lâm Thanh Đàn đã cởi chiếc áo khoác trắng rộng thùng thình ra, cho dù cô không cố ý thì đường cong cơ thể kiêu hãnh của cô vẫn lộ ra rõ ràng.

Đúng lúc cậu người Nhật nhìn thấy.

Toàn thân khô nóng, cổ họng gần như thiêu đốt, cả người cũng cứng ngắc.

Tâm tư của cậu ta đương nhiên cũng không đơn thuần.  

Bái sư chỉ là một cái cớ.

Lý do thực sự là cậu ta tham muốn cơ thể của Lâm Thanh Đàn.

Nếu Lâm Thanh Đàn chịu nhận cậu ta làm đồ đệ, cậu ta sẽ ở lại Hạnh Lâm Đường và từ từ tìm kiếm cơ hội, sớm muộn gì cậu ta cũng có thể hạ gục người phụ nữ Long Quốc xinh đẹp này.

Như thế là tốt nhất. Nhưng nếu Lâm Thanh Đàn không đồng ý.

Thì hắn chỉ có thể sử dụng một số thủ đoạn thô bạo.

"Cô Lâm đúng là mỹ nữ cực phẩm. xinh đẹp còn chưa tính, dáng người còn mê người như thế, ngực khủng, mông nở nang, chỉ nhìn thôi đã không kìm được nước miếng chảy xuống đúng không?"

Đang lúc cậu người Nhật mê mẩn, bên cạnh đột nhiên có một giọng nói vang lên.

"Đúng là to thật... Cậu người Nhật vô ý nói một câu. Đột nhiên cậu ta quay đầu lại, khi nhìn thấy khuôn mặt của người bên cạnh thì mặt cậu ta hơi biến sắc, nói: "Anh đang nói nhảm gì vậy? Tôi là người vô cùng trong sáng, chỉ đơn thuần đến tìm cô Lâm bái sư, không nên nghĩ tôi bỉ ổi như vậy." 

Cậu ta nhận ra người bên cạnh mình. Là người giúp việc của Hạnh Lâm Đường.

Hôm qua, sư phụ Park Kwok Chang của cậu đã thi châm lên người đàn ông này.

Là Lục Vân.

Sau khi nhận được cuộc gọi của chị hai, hắn vội vàng chạy đến Hạnh Lâm Đường, vừa đến nơi đã nhìn thấy cậu người Nhật với vẻ mặt bỉ ổi đang nhìn chằm chằm vào chị hai, nước miếng đều đã chảy đến cằm.

Trong sáng?


"Đúng, đúng, tôi cũng nghĩ như anh thôi, tôi  cũng tham lam cơ thể của Cô Lâm"

Lục Vân gật đầu liên tục, rồi nói: "Cô Lâm là chủ của Hạnh Lâm Đường, còn tôi chỉ là một bác sĩ nhỏ làm việc dưới quyền của cô ấy, hơn nữa tôi còn làm tài xế cho cô ấy, hiển nhiên có rất nhiều cơ hội để tiếp xúc, nhưng chỉ là cô Lâm không thích tôi."

"Anh thật đáng thương." Cậu người Nhật nói với giọng điệu kỳ lạ.

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.