Chương trước
Chương sau
Âu Dương Túc rất khó chịu với Lục Vân, nhưng đâu biết rằng trong lòng Lục Vân, hắn chịu lên tiếng chào hỏi ông ta đã xem như rất nể mặt. 

Ngang hàng? 

Tôi thấy ông đang nằm mơ, cho dù lão tổ tông của Âu Dương gia các người bò ra khỏi quan tài cũng không dám nói mình ngang hàng với Vân Thiên Thần Quân. 

Lục Vân nhìn thẳng vào mắt ông ta, sau khi chào hỏi đơn giản xong thì không vô nghĩa với u Dương Túc nữa mà lập tức đi tìm chị Khuynh Thành chơi. 

Âu Dương Túc không nhịn được, nhưng cũng không tiện phát tác, dù sao Lục Vân cũng không làm chuyện gì quá đáng, nhiều lắm là không lễ phép mà thôi. 

Vợ chồng Diệp Hướng Vinh cũng nhìn ra Âu Dương Túc không vui, hai người nhìn nhau, đều cười khổ. 

Ấn tượng lúc trước của bọn họ đối với Lục Vân cũng là như thế, tổng kết thành một chữ để hình dung chính là, cuồng! 

Cuồng không giới hạn! 

Nhưng sau đó đủ loại thủ đoạn và thân phận của Lục Vân bị vạch trần, bọn họ phát hiện hắn căn bản không phải cuồng, mà nên gọi là tự tin. 

Có thực lực mà cuồng gọi là tự tin. 

Không thực lực mà cuồng gọi là ngốc. 

Lục Vân thuộc về trường hợp đầu tiên. 

Mới đầu vợ chồng Diệp Hướng Vinh cũng thực bài xích Lục Vân, nhưng hiện tại đã hoàn toàn coi Lục Vân là bảo bối, hận không thể dựng miếu để cung phụng hắn. 

Một trong những mục đích hôm nay họ tới Âu Dương gia cũng là vì làm sáng tỏ hiểu lầm này. 

Từ trước đến nay quan hệ giữ hai nhà luôn rất tốt, nếu vì hiểu lầm giữa các tiểu bối mà làm hai nhà sinh ra ngăn cách thì không nên. 

Vì thế Diệp Hướng Vinh vỗ vỗ bả vai Âu Dương Túc, cười nói: “Thế nào lão Túc, có phải ấn tượng đối với thằng nhóc này rất tệ đúng không? Thật ra lúc trước chúng tôi cũng giống anh." 

Âu Dương Túc cau mày, khó hiểu mà nhìn về phía Diệp Hướng Vinh. 

"Dù sao hiện tại còn cách giờ cơm một thời gian, không bằng chúng ta đến cái đình sân sau ngồi hóng gió một hồi, vừa uống trà vừa nói chuyện, để đám tiểu bối tụi nó ở đây là được." 

"Anh đoán đúng rồi." Diệp Hướng Vinh cười nói: “Còn nhớ buổi đấu giá từ thiện lần trước ở cung văn hoá hay không?" 

"Của Vân Lộc đại sư?" 

Âu Dương Túc là đại diện phú thương của tỉnh Giang Nam, tất nhiên cũng được mời đi tham gia hội đấu giá lần đó nên cũng có ấn tượng, chỉ là ông ta không rõ chuyện này có liên quan gì đến Lục Vân. 

Diệp Hướng Vinh nói: “Buổi đấu giá từ thiện kia không chỉ triển lãm mười tác phẩm mới của Vân Lộc đại sư, đồng thời cũng là ra mắt sản phẩm mặt nạ Thần cấp ‘ Khuynh Thế Dung Nhan ’ này, mà hai việc này đều có liên quan đến Lục Vân." 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.