Chắc anh ta chỉ cảm thấy khó chịu mà thôi.
Nói là mời mình ăn cơm nhận lỗi, sợ là đang ủ mưu gì đó đối phó mình.
Lục Vân cũng không ngây thơ như vậy.
Nhưng Diệp gia và Âu Dương gia đã qua lại nhiều đời, dù mình không nể mặt Âu Dương Minh Hạo thì cũng phải vuốt mũi Diệp Hướng Vinh và Khương Lam.
Còn Âu Dương Minh Hạo suy nghĩ cái gì thì ngày mai tới hiện trường rồi sẽ biết.
Đường đường là Vân Thiên Thần Quân, chẳng lẽ còn sợ con châu chấu nho nhỏ như anh ta sao?
Rất nhanh, vào ngày hôm sau, đoàn người đi tới biệt thự cao cấp của Âu Dương Túc.
Độ tuổi của Âu Dương Túc cũng cỡ Diệp Hướng Vinh, hai người rất thân nhau, tất nhiên không cần giới thiệu quá nhiều.
Mà Diệp Vô Địch đã sớm quen biết người nhà Âu Dương Túc, hơn nữa quan hệ giữa cậu ta và Âu Dương Minh Hạo cũng không tồi.
Trước kia khi Âu Dương Minh Hạo còn chưa đi du học, hai người còn thường xuyên chơi chung, cho nên trong hoàn cảnh này chỉ có Diệp Khuynh Thành và Lục Vân hơi cảm thấy xa lạ.
“Khuynh Thành, đây là chú Âu Dương của con.” Khương Lam cười giới thiệu.
Diệp Khuynh Thành lễ phép đi đến trước mặt Âu Dương Túc hô một tiếng: “Chào chú Âu Dương!”
“Ha ha, ngoan, cháu Khuynh Thành quả nhiên đẹp như thiên tiên, khuynh quốc khuynh thành, khó trách thằng ranh nhà chú luôn nhớ thương cháu, không biết đã nhắc đến cháu trước mặt chú bao nhiêu lần rồi.”
Âu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-va-bay-chi-gai-cuc-pham/3660601/chuong-372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.