Chương trước
Chương sau
Chương 1119

Trước kia bọn chúng từ Giới Hành sơn tới, tự mình chọn ký chủ, Hồn Trường Thánh chỉ biết Hồn Vô Cực chọn ký chủ là Tiêu Vô Hải, là minh chủ Võ Minh của Long Quốc.

Vì vậy Hồn Trường Thánh lợi dụng thân phận của Liễu Kình Thiên để vào tổ chức là cái bóng của Võ Minh, Ám Ảnh các.

Còn hai tên khác thì không rõ.

Khi Hồn Trường Thánh bị coi là kẻ phản bội U Hồn tộc, là Hồn Vô Cực liên lạc với hai Hồn Vương còn lại làm nó bị thương nặng.

Thân phận ký chủ của hai Hồn Vương còn lại, Hồn Trường Thánh không rõ lắm.

Lục Vân nhíu mày hỏi: “Vậy ngươi có thể hình dung ra dung mạo của bọn họ không?”

Đám U Hồn tộc này định hồi sinh Thần Thi, kế hoạch này quá điên rồ, nếu có cơ hội, Lục Vân muốn nhanh chóng đi giải quyết hai tên Hồn Vương còn lại.

“Lâu quá rồi, ký ức không rõ ràng lắm, chỉ là nếu gặp lại thì vẫn có thể nhận ra chúng.”

Hơn hai mươi năm trước, Hồn Trường Thánh đánh nhau với bọn chúng, tuy không biết thân phận ký chủ của nhau, nhưng cũng nhìn thấy mặt rồi, muốn nhận diện không thành vấn đề.

“Vậy được rồi, ngươi đi theo ta, có khi sẽ gặp hai con kia.” Lục Vân nói.

Hồn Trường Thánh cười khổ lắc đầu: “Sợ là không được.”

“Sao lại không được?” Lục Vân nhíu mày.

“Hồn lực của ta đã bị Hồn Vô Cực cắn nuốt hết, mạng không còn dài, có thể cố gắng tới bây giờ cũng coi như là kì tích rồi.” Hồn Trường Thánh cười khổ.

Dứt lời, cũng lập tức biến mất.

“…”

Chết đúng lúc quá.

Lục Vân không nói gì, chuẩn bị dẫn Liễu Yên Nhi rời khỏi ngục giam Long Hồn, nhưng đúng lúc này mặt đất rung lên.

Gì thế này? Lẽ nào ngục giam Long Hồn này sẽ sụp xuống ư?

Lục Vân nhìn quanh một vòng, lập tức túm lấy cổ tay Liễu Yên Nhi, nói: “Chị Yên Nhi, chúng ta mau rời khỏi đây đi, cái ngục giam Long Hồn này sợ là không đơn giản.”

Vừa dứt lời, bốn phía có lồng giam trận pháp khổng lồ dâng lên, những phù văn cổ xưa lơ lửng như một bức tường, vây hai người ở giữa.

Cùng lúc đó, từ đầu của một con rồng trên một trong số chín cột trụ, có hai luồng sáng đỏ đột nhiên bắn ra.

Đôi mắt rồng đột ngột mở ra!

Ngục giam Long Hồn, thật sự có rồng ư?

Một ảo ảnh huyết long khổng lồ chiếm đóng đỉnh lồng giam.

Ánh mắt nó long lên, khí tức uy nghiêm nhìn xuống hai người.

“Vừa nãy là hai tiểu bối các ngươi quấy rầy bản tọa nghỉ ngơi?”

Giọng nói tràn ngập uy áp ập xuống.

Liễu Yên Nhi sợ ngây người, đôi mắt hẹp dài như hồ ly trợn to, không thể tin nổi.

Ngục giam Long Hồn thật sự có rồng?

Không chỉ có rồng, còn nói chuyện được luôn?

Tình huống như thế này, trước đây Liễu Yên Nhi chỉ thấy trong tivi, không ngờ lại tồn tại thật.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.