Chương trước
Chương sau
Chương 1107

Liễu Kình Thiên nhìn lại Liễu Yên Nhi một hồi lâu, đột nhiên cười khổ thốt ra một câu, vẻ mặt đầy thê lương.

“Linh Hồ tộc?” Nghe thấy cái tên mới này, Lục Vân và Liễu Yên Nhi đều tỏ vẻ kinh ngạc.

Nhất là Lục Vân, ánh mắt hắn cực kì phức tạp nhìn Liễu Yên Nhi. Khó trách gương mặt chị Yên Nhi lại có vẻ quyến rũ như thế, trên người cũng thường vô tình tỏa ra hơi thở mê hoặc người khác, thì ra là một con… hồ ly tinh!

Suýt nữa Lục Vân đã không nhịn được mà trêu Liễu Yên Nhi mấy câu, nhưng rõ ràng lúc này không thích hợp, nên hắn bỏ qua suy nghĩ này, nghiêm túc hỏi: “Tất cả chuyện này là sao?”

“Liễu Kình Thiên “ từ từ nhắm mắt lại, hồi tưởng lại nói: “Tên của ta là Hồn Trường Thánh, là người của U Hồn tộc, ký sinh vào người này tên Liễu Kình Thiên, các ngươi cũng biết rồi, ta không giới thiệu nữa…”

Hơn hai mươi năm trước, Giới Hành sơn còn chưa đóng lại, tứ đại Hồn Vương của U Hồn tộc dẫn theo một vài tộc nhân đi qua đó, tới thế giới này. Chúng tới đây vì nghe nói ở đây mai táng một thi thể.

Thi thể của thần tộc.

Thần tộc thời thượng cổ đã để lại một chủng tộc thần bí, thân thế khiếp người, chỉ cần trái tim bất diệt, dù cơ thể nát bấy cũng có thể hồi sinh.

Chỉ là thứ này có khuyết điểm lớn, là không có đầu óc, điều này nghĩa là U Hồn tộc có thể dễ dàng khống chế ý thức của nó. Chính vì vậy thi thể thần tộc này trở thành cơ thể mà U Hồn tộc yêu ký sinh nhất.

Ban đầu khi tứ đại Hồn Vương đi qua Giới Hành sơn, chính là để hồi sinh thi thể đó, sau đó ký sinh vào thi thể, biến nó trở thành cỗ máy giết chóc cường đại nhất.

Hồn Trường Thánh chính là một trong tứ đại Hồn Vương, hơn nữa còn có thực lực mạnh nhất. Nó chọn Liễu Kình Thiên coi như một ký chủ.

Sau khi trở thành Các chủ Ám Ảnh các, tất cả hành động của Hồn Trường Thánh đều có Võ Minh của Lòng Quốc yểm trợ, thuận lợi cực kì, cũng càng dễ dàng có thể thăm dò thi thể thần tộc kia.

Chuyện này được tiến ảnh cực kì bí mật, ngay cả những người tu luyện trong Côn Lôn kia cũng không nhận ra được âm mưu này.

Nhưng đến một ngày vẫn bị bại lộ.

Người phát hiện ra chúng tồn tại lại là một nông dân.

Lúc đó, U Hồn tộc phát hiện ra một cánh tay lớn trong ngọn núi sâu gần nhà nông dân đó, từ phần xương có thể đoán được là thi thể của thần tộc. Vì vậy U Hồn tộc liên tục ra vào núi sâu, muốn chở cánh tay đó ra ngoài, để tránh gây náo loạn, công việc này chỉ có thể tiến hành một cách bí mật.

Nhưng nông dân kia phát hiện ra.

Không phải cô ta thấy cánh tay đó mà là trong thời gian ấy, từ những người hay ra vào ngọn núi, cô ta có thể cảm nhận được khí tức kì lạ.

Cô ta thấp thỏm bất an, những người này ra ra vào vào không biết đang làm gì, vì thế nên cô ta chọn gọi cảnh sát.

Cảnh sát điều tra một lần, rồi nói với cô nông dân đừng nghi thần nghi quỷ nữa, đây là người của Võ Minh đang làm việc, công việc bí mật quan trọng, không nên để lộ.

Cô nông dân không hiểu, vừa biết là người của Võ Minh, lập tức cung kính, cho dù cảm giác kì lạ trong lòng càng mãnh liệt cũng chỉ dành nén xuống.

Khi đó còn chưa tồn tại Thiên Sáp điện, Võ Minh chính là tín ngưỡng to lớn nhất của Long Quốc.

Cô ta chọn tin tưởng.

Thế nhưng không lâu sau, tai nạn ập đến.

U Hồn tộc suy đoán nông dân này có thể là hậu duệ của Linh Hồ tộc, vì chỉ có tộc này mới có năng lực nhận biết cường đại như vậy, cũng là chủng tộc duy nhất có thể nhận ra được sự tồn tại của U Hồn tộc khi tiếp xúc với chúng.

Vì vậy thảm họa xảy ra.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.