Chương 1029
Bảo vật có linh, chỉ khi nào được pháp bảo tán thành thì mới có thể phát huy ra toàn bộ uy lực của nó.
Càn Khôn Đan Dương đỉnh cũng như thế, người bình thường muốn nâng nó lên còn khó, nhưng nếu được nó tán thành thì không chỉ trọng lượng nhẹ như lông vũ mà còn có thể phóng to thu nhỏ tự nhiên.
Đây chính là ý nghĩa của hai chữ Càn Khôn.
“Cốc Tông Chủ, ông xác định không ngại sao?”
“Ha ha, không ngại.”
“Thật sự không ngại?”
“Thật không ngại.”
“Tôi là người thừa kế ý chí của Thanh Đế, có được đại cơ duyên, ông không sợ tôi lấy cái Đan Đỉnh phía dưới đi sao?”
“Nếu như thế thì tôi chỉ có thể chúc phúc cho anh Lục.”
“Ông thật dối trá.”
“…”
Lục Vân cố ý kích thích Cốc Thanh Sơn nhiều lần.
Ai bảo ông muốn Tru Ma, ai bảo ông kiểm tra tôi, hiện tại gặp chuyện xui xẻo là do ông tự tìm.
Lúc này Cốc Thanh Sơn thật sự sắp khóc.
Ông có thể không ngại sao?
Ông có thể nói mình rất để ý sao?
Lưu Lão đã nói đến vậy rồi, nếu Cốc Thanh Sơn bảo mình rất để ý thì không phải là hẹp hòi như Lưu Lão đã nói sao?
Cứ hỏi hoài hỏi hoài, thật là đáng ghét!
Hiện tại Cốc Thanh Sơn mới phát hiện Lục Vân này thật cà chớn!
Lục Vân thấy sắc mặt ông càng ngày càng khó coi thì tâm tình lập tức vui vẻ, vừa cười vừa nói: “Nếu Cốc Tông Chủ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-va-bay-chi-gai-cuc-pham/3480191/chuong-1008.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.