Chương 903
Lâm Kiến cảm thấy mình dư sức xứng với cô.
Dưới điều kiện tiên quyết này thì ghen tuông cũng tăng mạnh.
Nhất là vừa rồi Đoạn Bằng còn lặng lẽ nói với gã rằng gã tông sư rùa tên là Lục Vân này một chân đạp mấy thuyền, Lâm Kiến ghen ghét đến lồng ngực suýt nổ tung.
Lúc này gã mới nhịn không được chế nhạo một câu.
Bốn phía yên tĩnh một lát, sau đó liên tục có tiếng cười truyền đến.
Họ đều từng nhìn thấy Lục Vân và Uông Húc đấu võ, mặc dù kết quả cuối cùng là hoà, nhưng thái độ của họ dành cho Uông Húc và Lục Vân lại hoàn toàn khác biệt.
Uông Húc là thiên tài, nhất là một kiếm lúc trước có thể gọi là choáng ngợp.
Nhưng Lục Vân thì sao?
Chỉ phòng thủ không tiến công, một con rùa vạn năm chỉ dựa vào da dày thịt béo nhờ chơi xấu mới đánh hoà với Uông Húc, cũng coi như vương giả trong loài rùa.
Nhưng nói cho cùng thì bản chất của hắn vẫn là con rùa chẳng ra gì.
Lục Vân nghe tiếng cười nhạo xung quanh mà trên mặt không có chút phẫn nộ nào, chỉ nâng ly rượu lên chậm rãi đi về hướng Lâm Kiến, lộ ra nụ cười vô hại mà nói: “Lâm công tử đúng không, chúc mừng cha anh thăng chức, tôi uống trước rồi nói.”
Nói xong, hắn ngửa đầu uống một hơi cạn sạch ly rượu trong tay.
Lâm Kiến khịt mũi coi thường, căn bản không có ý nâng ly rượu lên.
Lục Vân không tức giận mà chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-va-bay-chi-gai-cuc-pham/3379907/chuong-896.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.