Chương trước
Chương sau
Chương 902

Lục Vân cười lạnh trong lòng một tiếng, những người ở kinh thành này quả nhiên đều không phải dạng lương thiện gì, miệng thì hô hào anh em tình nghĩa, thực tế lại nghĩ mọi cách để moi tin.

Lục Vân không rảnh tham dự vào vụ lục đục tranh đua của họ nên từ tốn nói: “Có một chút thù cũ, cụ thể không tiện lộ ra.”

Sau đó hắn không nói thêm gì nữa.

Đinh Văn Hoành lúng túng cười nói: “Ha ha, cậu Lục, mạo phạm.”

Ông ấy trầm mặc giây lát rồi đột nhiên có một giọng nói mỉa mai vang lên: “Đinh viện trưởng, ông nói xem ông cần gì như vậy, hôm nay có nhiều khách quý đến đây mà ông lại đi nịnh bợ một con rùa vạn năm.”

Tiếng ồn ào xung quanh lập tức yên tĩnh lại, ánh mắt mọi người đồng loạt nhìn về hướng người nói chuyện.

Lục Vân cũng liếc qua, trên mặt lộ vẻ nghi hoặc.

Hắn không nhận ra thanh niên lên tiếng, chỉ biết bên cạnh người này là Đoạn Bằng, thế là hắn quay đầu hỏi: “Đinh viện trưởng, vị kia là?”

Đinh Văn Hoành gượng cười và nói: “Đó là công tử nhà họ Lâm – Lâm Kiến, cha của cậu ta vừa nhậm chức hộ pháp Võ Minh kinh thành.”

Sau khi nhà họ Doãn ngã xuống thì một chức vị hộ pháp đã để trống ra, tất nhiên cần người phía dưới trên ngồi, mà cơ hội này lại rơi xuống đầu nhà họ Lâm.

“Lâm Kiến?” Kỳ thật khi nghe thấy cái tên này, trong lòng Lục Vân đã hiểu ra bảy tám phần.

Hắn có chút ấn tượng với cái tên này.

Ban đầu khi trợ giúp Long Thuyên chữa bệnh ở nhà họ Long, Long Thuyên giả chết, thế là cả đám người phía dưới như vỡ tung nồi, nhao nhao tranh luận tương lai nhà họ Long nên đi về đâu.

Vợ chồng Long Tề cũng là chú thím của Long Diệc Tuyết đề nghị gả cô cho Lâm Kiến, bởi vì cha Lâm Kiến là chấp sự của Võ Minh kinh thành, là một chỗ dựa rất lớn.

Long Xuyên còn đồng ý đề nghị này.

Đó là lần đầu tiên Long Diệc Tuyết xung đột cãi vả dữ dội với gia tộc như thế.

Lúc ấy Lục Vân cũng có ở hiện trường nên có chút ấn tượng với cái tên Lâm Kiến này.

Hiện tại cha Lâm Kiến thăng lên một cấp, từ chấp sự trở thành hộ pháp.

Thế là Lâm Kiến cảm thấy mình lại ghê gớm rồi.

Còn vì sao Lâm Kiến sinh ra địch ý lớn như vậy với Lục Vân, chuyện này không phải rõ ràng quá rồi sao?

Là do ghen ghét!

Một mặt đến do Lạc Tiên Tử, một mặt là do Long Diệc Tuyết.

Lạc Tiên Tử chiếm phần ít thôi, bởi vì chỉ cần là đàn ông bình thường khi biết Nữ Võ Thần trong tưởng tượng của họ bị người đàn ông khác chiếm được thì trong lòng ít nhiều gì cũng ghen ghét, nhưng loại ghen này sẽ không quá mãnh liệt, bởi vì họ cũng tự biết mình không xứng với Lạc Tiên Tử.

Giống như một nữ minh tinh mình rất thích đột nhiên tuyên bố tin kết hôn, lúc ấy trong lòng họ nhất định rất khó chịu, nhưng nghĩ lại thì đời này mình và nữ minh tinh kia rất khó gặp nhau, mà cô sớm muộn gì cũng phải lập gia đình, thế là dễ chịu ngay.

Nhưng Long Diệc Tuyết thì khác.

Mặc dù sắc đẹp của Long Diệc Tuyết không kém, nhưng so với Lạc Tiên Tử thì vẫn có chênh lệch rất lớn, nhất là ở phương diện thiên phú tu võ, Lạc Tiên Tử là nữ thiên tài, Long Diệc Tuyết chỉ vừa mới nhập môn.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.