Chương trước
Chương sau
Chương 287

“Chỉ là vấn đề nhỏ thôi.”

Lục Vân mỉm cười. Hắn lấy một cây châm bạc từ tay Triệu Mặc và đâm nó huyệt Phóng Thị ở bắp chân trái của ông cụ.

Ngay sau đó, cơ bắp của ông cụ đang co giật dần được thả lỏng. Trong khi cơ dần thả lỏng, Lục Vân dễ dàng lấy được cây kim bị uốn cong ra rồi sử dụng kỹ thuật xoa bóp để cơ đùi được thư giãn, đồng thời rút các cây kim khác ra.

“Huyệt Dương Lăng Tuyền và huyệt Phong Thị đều nằm trong hệ thống kinh túc Thiếu Dương đởm. Phần cơ của hai huyệt này bị căng, nếu phần cơ trên bị căng thì phần cơ dưới tự nhiên sẽ được giãn ra. CHiêu này gọi là vây Ngụy cứu Triệu.”

Lục Vân giải thích nguyên tắc điều trị, Triệu Mặc nhận lời chỉ dạy. Trong lòng anh ta thầm kinh ngạc, không hổ là sư tổ, thật lợi hại!

Vấn đề mà Triệu Mặc, phó giám đốc Bệnh viện Y học cổ truyền tỉnh Giang Nam, mãi không tìm ra giải pháp, lại được Lục Vân giải quyết một cách dễ dàng, mọi người trong Dương gia đều ngưỡng mộ hắn.

Khó trách Lục Vân còn nhỏ tuổi như vậy, nhưng Triệu Mặc lại muốn gọi hắn là sư tổ.

Đúng là xưng hô như vậy cũng không có gì sai.

Dương Chấn Nham rất khẩn thiết mà nắm lấy tay của Lục Vân, nói: “Lục thần y, thật cảm ơn ngài, ngài thực sự không suy nghĩ gì về con gái tôi sao? Con bé vừa xinh đẹp lại có đôi chân dài!”

Ông ta mơ hồ hướng về phía Lục Vân mà nháy mắt ra hiệu.

Nếu Thẩm Kim Hoa ở đây, nghe thấy mấy lời này nhất định sẽ dốc hết sức đánh ông ta.

Lục Vân cười gượng, nói: “Không được … không được, nếu thêm nữa tôi sợ cơ thể của mình không thể chịu đựng được nữa.”

Lục Vân đã thẳng thắn từ chối lòng tốt của Dương Chấn Nham.

Dương Chấn Nham càng đánh giá cao hắn hơn.

Hãy nhìn đi, Lục thần y là một chính nhân quân tử thực thụ.



Trở lại biệt thự Lục Nhân.

Liễu Yên Nhi thấy Lục Vân là người duy nhất trở về, ngạc nhiên hỏi: “Chị cả đâu?”

“Chị ấy ở lại thủ phủ tỉnh, trong khoảng thời gian này tạm thời sẽ không quay về.”

Cứ tưởng rằng Liễu Yên Nhi sẽ thất vọng, nhưng ai biết cô lại hưng phấn nói: “Tốt! Không có chị cả nhìn chằm chằm, chúng ta muốn làm gì thì làm, ha ha…”

Liễu Yên Nhi đột nhiên nắm lấy tay Lục Vân kéo qua, cưỡng ép hắn ngồi lên ghế sô pha, nụ cười dần dần thay đổi.

Lục Vân: “…”

Mỗi lần chỉ cần ở một mình với chị Liễu Yên Nhi là giống như chơi với lửa vậy, thật là bó tay mà!

Lục Vân quyết định không nuông chiều Liễu Yên Nhi nữa, hắn phải cho cô một chút bài học, vì vậy lòng bàn tay thi triển ra một vòng khí tức, hắn tát cô một cái. Quả nhiên, thấy thân thể Liễu Yên Nhi run lên, sau đó cô đỏ mặt nói: “Chị…. Chị đi toilet…”

Đứng dậy bỏ chạy.

Lục Vân đắc ý cười khẩy: Để xem chị có dám nghịch ngợm nữa không, hửm!

Rầm rầm!

Liễu Yên Nhi mở vòi hoa sen trong phòng tắm, vặn nước đến mức tối đa …

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.