Chương 286
Tuy nhiên sự bối rối giữa hai người cũng không kéo dài được bao lâu vì ngay sau đó Dương Chấn Nham đã nhận được một cuộc gọi và biểu cảm trên gương mặt ông ta lập tức thay đổi.
Thẩm Kim Hoa hỏi: “Làm sao vậy?”
Dương Chấn Nham lo lắng nói: “Là ông cụ nhà tôi, ông cụ thích châm cứu để giữ gìn sức khỏe nhưng lần này không biết làm sao lại để cây kim cắm sâu vào bắp chân, giờ không rút ra được…”
Vừa nói ông ta vừa nhìn sang Lục Vân.
Không phải có một vị thần y đang ở đây sao?
Lục Vân cũng hiểu được ý của ông ta, hắn nói: “Để tôi đi cùng với ông!”
“Cảm ơn Lục thần y!”
Vì chịu ảnh hưởng từ Thẩm Kim Hoa, Dương Chấn Nham vẫn quen gọi Lục Vân là Lục thần y hơn là Vân Lộc đại sư.
Dưới tình thế cấp bách, hai người cũng không dám chậm trễ mà lập tức vội vã quay về Dương gia.
Mọi người trong Dương gia đều vô cùng hoảng sợ.
Vị bác sĩ châm cứu cũng hết hồn, hoảng sợ muốn chết. Đây là ba của tỉnh trưởng, lỡ như bất cẩn để lại cái kim nào trong người ông cụ thì cái mạng này coi như xong rồi!
Khi nhìn thấy Dương Chấn Nham quay trở về, trong lòng vị bác sĩ lại càng khẩn trương, không biết nên giải thích như thế nào với tỉnh trưởng. Thế nhưng giây tiếp theo, vị bác sĩ đột nhiên kinh ngạc nói: “Sư tổ!”
Vị bác sĩ châm cứu này là Triệu Mặc, đệ tử của Dư Hồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-va-bay-chi-gai-cuc-pham/3378728/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.