Chương 165
Trách không được gọi là Hoàng Mi Đại Tiên.
Lục Vân lần đầu tiên nhìn thấy vị Hoàng Mi Đại Tiên này, cũng cảm giác được trên người ông ta tản ra một loại khí tức quỷ dị, rất âm u, hoàn toàn không giống với đạo sĩ bình thường.
Đương nhiên đây chỉ là cảm giác cá nhân của Lục Vân.
Mà mọi người chung quanh, thì vô cùng thành kính tôn vị Hoàng Mi Đại Tiên này thành tiên nhân.
“Các vị, ngồi đi.”
Một lát sau, Hoàng Mi Đại Tiên chậm rãi mở mắt, thanh âm của ông ta có một loại năng lượng kỳ lạ, giống như thôi miên người khác, làm cho người nghe cảm giác rất an tâm.
Nhưng càng như thế, Lục Vân lại càng cảm thấy không thích hợp.
Mọi người ngồi trên mặt đất.
Hoàng Mi Đại Tiên cũng không nói nhảm, trực tiếp mở kinh văn bắt đầu tụng, thanh âm càng nghe càng giống như đang thôi miên.
Mọi người yên lặng lắng nghe, rất nhanh liền rơi vào trạng thái ngủ say.
Điểm này có thể ngay cả chính bọn họ cũng không ý thức được, còn tưởng rằng vẫn đang lắng nghe kinh văn của Hoàng Mi Đại Tiên.
Cũng khó trách Tạ Văn từng nói, lúc Hoàng Mi Đại Tiên tụng kinh, có một loại ma lực rất đặc biệt, làm cho người ta đắm chìm quên đi phiền não.
Nếu như vậy vẫn còn không quên phiền não thì mới thật sự là có vấn đề..
Lục Vân tuy rằng cũng nhắm mắt lại, nhưng trên mi tâm của hắn không hiện lên một vòng ánh sáng màu xanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-va-bay-chi-gai-cuc-pham/3378611/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.