Chương 163
“Được rồi, nể tình cô ngoan ngoãn nghe lời như vậy, anh đây chở cô một lần, ngồi lên đi!”
Tôn Tiểu Sở hưng phấn không thôi nghiêng người ngồi lên ghế sau xe đạp, một tay ôm eo Lục Vân, tay kia đè lên làn váy.
Lục Vân cười to một tiếng nói: “Ôm chặt, tôi sắp cất cánh rồi.”
A!
A……
Tôn Tiểu Sở làm sao còn để ý tới chiếc váy ngắn của mình, vội vàng dùng hai tay ôm chặt eo Lục Vân, khuôn mặt cũng dán sát vào lưng hắn, kích động kêu không ngừng.
Loại cảm giác gào thét trong gió như thế này thì cái bọn ngồi trên xe hơi làm sao biết được.
Quá đã nghiền!
Tạ Văn thì bĩu môi, vô cùng hâm mộ.
A a a a!
Cả Thiên Đãng Sơn đều quanh quẩn tiếng thét chói tai hưng phấn của Tôn Tiểu Sở.
Cô ngồi trên xe đạp của Lục Vân, thật sự giống như ngồi trên tên lửa, sườn dốc cũng nhẹ tênh mà đi lên không tốn chút sức lực.
Hơn nữa điểm thần kỳ nhất chính là, rõ ràng trên mặt đất có nhiều tảng đá như vậy, rõ ràng cưỡi nhanh như vậy, nhưng Tôn Tiểu Sở lại không cảm giác được một chút xóc nảy.
Lục tiên sinh quả nhiên là lão tài xế kỹ thuật lái xe cao siêu, quả thực quá lợi hại.
Tôn Tiểu Sở mở cờ trong bụng.
Trong nháy mắt đi tới giữa sườn núi, nơi này có một cái bãi đỗ xe, bên trong đã có mấy chục chiếc đã đỗ ở đây, người cũng dần dần nhiều.
Bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-va-bay-chi-gai-cuc-pham/3378609/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.