Tỉnh thành, bên ngoài sân bay.
Một mỹ nữ cao ráo chân dài, tóc dài xoã ngang vai đang đứng, không dặm thêm phấn mà khuôn mặt lại trắng nõn mượt mà, giống như trứng gà lột vỏ, nhìn mà muốn nhéo.
Đây là gương mặt của mối tình đầu, ngây thơ mà đáng yêu.
Quần áo cô mặc cũng rất mộc mạc, là áo sơ mi nữ trắng tinh kết hợp với quần jean màu lam nhạt, hai chân thẳng tắp thon dài, trên chân là một đôi giày đế bằng màu trắng.
Cô dùng một tay nắm lấy quai của vali, nhìn xung quanh khắp nơi, nhón chân mong chờ.
Bốn phía có không ít du khách qua lại, cũng có rất nhiều người đến sân bay đón người, thấy vị mỹ nữ này đều nhịn không được nhìn thêm vài lần, suy nghĩ bất giác bay bổng đến khoảng thời gian thanh xuân tươi trẻ hồi đi học của mình.
Ai… Không biết những nữ thần đáng yêu ngây thơ năm đó cuối cùng đã về nhà ai, có lẽ mỹ nữ mang giày trắng đế bằng kia có thể đưa ra đáp án.
Đám người chung quanh cũng nhón chân mong chờ theo. Bọn họ rất tò mò rốt cuộc mỹ nữ này đang đợi người nào tới đón, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì hẳn là ông chủ hoặc là công tử nhà giàu nào đó rồi!
"Chị tư, lên xe!"
Đột nhiên, một thanh niên như làn gió xuất hiện trước mặt cô gái, khóe môi mang theo nụ cười thật ấm áp.
Hắn đang cưỡi một chiếc xe đạp.
Cô gái mang giày trắng đầu tiên là sửng sốt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-va-bay-chi-gai-cuc-pham/2990262/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.