Cấp trên của Hắc Tử cũng chết lặng khi nhận được tin.
Nếu điều này chỉ xảy ra một, đó có thể là vấn đề của Hắc Tử, nhưng nếu nó xảy ra hai lần liên tiếp thì rất đáng nghi ngờ.
Sau đó vài ngày.
Có một số tay săn ảnh khác lại đi theo Lục Vân và bị bắt vào sở cảnh sát uống trà với cùng một lý do.
Thực sự điên rồ.
Thành tích của đội chống mại dâm địa phương mấy ngày nay đang tăng cao, bắt giữ đều là những tay săn ảnh, mấy đồng chí cảnh sát cũng cảm thấy kỳ lạ, họ đã tổ chức họp để phân tích, cho rằng những tay săn ảnh này đã chọc nhằm cao nhân nào đó.
Những người được gọi là cao nhân là những người tu đạo và võ giả.
Nếu không, những tay săn ảnh bị bắt quả tang đó sẽ không bị mất trí nhớ tập thể, bọn họ đều do dự không biết nên giải thích như thế nào.
Việc này không thuộc thẩm quyền của cảnh sát và có lẽ nên được báo cáo cho căn cứ Vũ Minh ở khu Giang Nam.
Sau khi Vũ Minh biết chuyện, chỉ đáp lại bằng hai từ: nhàm chán.
Vốn tưởng rằng võ giả làm chuyện thiên thương hại lý gì, hóa ra là do bọn chó săn đó vồ vào người ta trước, nếu bọn họ không đi khiêu khích hắn trước thì có chết không?
Vì vậy mọi chuyện xem như dừng lại ở đây.
Cũng bởi vì chuyện này.
Hầu hết các tụ điểm ăn chơi đều tạm thời đóng cửa các hoạt động kinh doanh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-va-bay-chi-gai-cuc-pham/2989198/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.