Mẹ kiếp!
Một người ngu ngốc!
Không có việc gì giả vờ phóng khoáng gì?
Cần gì phải cùng tiền làm khó dễ?
Triệu Đông đứng ở ven đường chờ rất lâu, liên tiếp hút ba điếu thuốc, một chiếc taxi cũng không thấy.
Thi thoảng có thể nhìn thấy mấy chiếc xe riêng, cũng căn bản không để ý tới vẫy tay của anh.
Triệu Đông nhìn đồng phục bảo vệ trên người, lập tức suy nghĩ ra.
Có thể ở vùng này đều là người có tiền, đoán chừng là cũng không có ai đi taxi.
Về phần những người có tiền kia, sao có thể để cho một bảo vệ nhỏ như anh lên xe?
Triệu Đông quay người xuống núi, anh thà đi mấy tiếng đồng hồ, cũng không muốn trở về nhìn sắc mặt Tô Phỉ nữa.
Vừa đi bộ một vài bước, một chiếc xe tải chạy đến.
Không đợi anh vẫy tay, chiếc xe này chủ động dừng lại trước mặt.
Tay lái phụ đi xuống một đại hán, thân thể rất cường tráng, mặc âu phục đen, để đầu trọc.
Điểm mấu chốt nhất là vết sẹo trên mặt hắn.
Tướng mạo rất hung dữ, thuộc loại không cần nói chuyện là có thể dọa trẻ con khóc.
“Anh chính là Triệu Đông?” Hắn liếc mắt nhìn hỏi.
Thấy Triệu Đông gật đầu, lúc này hắn mới không kiên nhẫn phất phất tay.
Cửa trượt của xe tải mở ra, lại nhảy xuống năm người đàn ông cường tráng, một đám cường tráng mạnh mẽ, vừa nhìn đã biết là luyện võ thuật.
Triệu Đông ngậm thuốc lá nói: “Anh là ai?”
“Tao là cha mày, đến giáo huấn một đứa con chó như mày!”
Người đàn ông vung tay lên, mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-trieu-dong/224739/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.