Đây là lần đầu tiên sau khi Giang Khương rời khỏi Cô Lang trở về nước gặp phải tình huống gian nan như vậy.
Trước kia, mặc dù đã từng trải qua mấy lần chạy trốn, nhưng không phải chạy trốn một cách chật vật như thế này.
Giang Khương thở hồng hộc, mồ hôi như mưa văng tứ tung xuống chân. Sư Khung cưỡi con sư tử lớn không ngừng theo sát đằng sau, vừa chạy vừa cười lạnh:
- Ngươi chạy đi, chạy nữa đi. Ta muốn nhìn xem ngươi có thể chạy được đến đâu.
Phù phù. Giang Khương vừa chạy vừa lau mồ hôi trên trán, không ngừng quay đầu nhìn về phía sau.
Sư Khung đã đuổi theo hắn nửa tiếng đồng hồ không buông. Hắn xuất ra đủ loại phương pháp vẫn không bỏ rơi được người này.
Nhìn Sư Khung đuổi càng lúc càng gần, cảm nhận hai viên Hồng Vân đan đã được hấp thu hết, Giang Khương hít một hơi thật sâu, từ trong túi móc ra chai thuốc, đổ hai viên Hồng Vân Đan vào miệng.
Nếu đã nắm chắc cơ hội thoát thân, có đủ năng lược nhất định, lần này hắn sẽ chơi Sư Khung một cú.
Thấy Giang Khương đằng trước có dấu hiệu không chạy nổi nữa, ý hung tàn trong mắt Sư Khung bắt đầu ẩn hiện.
Đuổi theo tiểu tử này lâu như vậy, mặc dù dáng vẻ của đối phương rất chật vật, cảm giác thật không tệ. Nhưng lúc này ông ta cũng không kiên nhẫn nổi, hai chân thúc vào hông con sư tử.
Rống. Được chủ nhân thúc giục, con sư tử ngửa đầu gầm lên một tiếng, toàn lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3719803/chuong-1285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.