- Ủy viên thường vụ Giang, tốc độ của chúng ta không thể nhanh như vậy, nhất định phải chậm một chút mới phải, nếu không đợi đến khi ra ngoài, số lượng linh dược hái được không đủ, chỉ e khó ăn nói với viện trưởng!
Hai y sư trong viện đi tới bên cạnh Giang Khương, cẩn thận than thở.
Nhìn mấy y sư nội viện còn lại cũng đang nhìn về phía mình, Giang Khương không khỏi cảm thấy hơi nhức đầu. Tuy hắn chỉ mong kéo dài thời gian thêm chút nào hay chút ấy, nhưng cũng không thể kéo dài quá được.
Dẫu sao nơi này cũng là phong động Long Sơn. Hành động thám hiểm mô hình lớn thế này nguy hiểm tương đối lớn. Nếu thời gian ở trong này kéo dài quá lâu rất dễ hấp dẫn nhiều ma thú dã thú tiến hành công kích với sinh vật ngoại lai như mình.
Nguy hiểm như vậy, hắn cũng không muốn gánh chịu. Dẫu sao tiến vào nơi này phần lớn đều là tinh nhuệ của Thiên Y viện. Hắn không muốn hao tổn những tinh nhuệ này ở đây.
Giang Khương thoáng trầm ngâm một chút rồi liền nhìn về phía hai vị y sư, trầm giọng nói:
- Vương y sư, Lý y sư, tôi hiểu cảm xúc của hai người, nhưng nơi này dù sao cũng là phong động Long Sơn, làm chậm tốc độ tiến lên dự định rất dễ dẫn đến các loại nguy hiểm.
- Thế này đi, tạm thời giữ nguyên tốc độ hiện tại. Nếu khi quay về chúng ta vẫn chưa tìm đủ linh dược, vậy thì chúng ta có thể giảm tốc độ lại. nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3716309/chuong-1244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.