Giang Khương nhẹ nhàng nhún vai một cái, không chút bất ngờ trước phản ứng của Cửu Vĩ. Ở đây ngay cả hắn còn có thể cảm nhận được, linh khí của thế giới dưới lòng đất này mặc dù có chút rối loạn cùng bạo ngược, nhưng lại tinh khiết và dày đặc hơn bên ngoài rất nhiều. Nếu có thể an tâm tu luyện ở đây thì tốc độ có thể nâng cao gấp mấy lần bên ngoài.
- Được rồi, vấn đề này mày không cần phải lo. Tao sẽ cố gắng hết sức.
Giang Khương nhìn cặp mắt đỏ của Cửu Vĩ, hừ giọng nói:
- Nhưng hẳn mày biết, đây không phải là nguyên nhân tao mạo hiểm để mày ra vào lúc này!
Chín cái đuôi của Cửu Vĩ lại một lần nữa đong đưa, cặp mắt đỏ kia lóe lên một cái rồi cũng khẽ hừ một tiếng, nói:
- Đây thật sự là một nơi tốt!
Giang Khương bó tay thở ra một hơi, nói:
- Tao biết, nhưng giờ không phải lúc nói đến chuyện này!
Cửu Vĩ thoáng trầm mặc một chút rồi cúi người nhìn về phía Giang Khương, trong đôi mắt đỏ máu dường như lưu chuyển chút ánh sáng khác thường, nói:
- Anh đoán không sai, không gian này, thực sự có liên quan đến sư tử kia.
- Sư tử kia? A, mày nói Thần thú sao?
Giang Khương cau mày nói.
- Đúng.
Cửu Vĩ gật đầu một cái, giống như quay đầu nhìn chung quanh, nói:
- Tôi nhớ ra một vài thứ trước khi rời đi năm đó, cái tên biến thái thích làm chuyện lung tung thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3716308/chuong-1243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.