So với sự cẩn thận của Giang Khương, lúc này Lý Nguyên Bân vẫn thản nhiên, biểu hiện không thèm quan tâm, tùy ý đi bên cạnh hắn, hoàn toàn không lo lắng đến nguy hiểm.
Mặc dù lão Vương đã xác nhận trong phạm vi mười cây số sẽ không có nguy hiểm, nhưng với lực tinh thần nhạy bén của Giang Khương, cũng không phát hiện được bất kỳ khí tức nguy hiểm nào xung quanh.
Ngẩng đầu nhìn tiểu đội dò đường đằng trước, thấy bọn họ vẫn tiếp tục tiến về phía trước, hiển nhiên cũng không phát hiện tình huống bất thường. Tuy vậy, Giang Khương cũng không dám có chút lơ là.
Nếu chỉ ứng đối với nguy hiểm bên trong phong động Long Sơn, hắn ngược lại không cần cẩn thận như vậy. Nhưng bên cạnh hắn lại là đám người Lý Nguyên Bân, chẳng khác nào một quả bom hẹn giờ không biết nổ lúc nào. Vì thế Giang Khương không dám có bất kỳ buông lỏng.
Nhưng cũng may, đoạn đường này như lão Vương đã nói, cũng không có tình huống lạ thường xảy ra.
- Ủy viên thường vụ Giang, bây giờ chúng ta đã đi được tám cây số, có thể đã có những độc trùng cấp thấp xuất hiện.
Lão Vương bước đến phía trước, thấp giọng báo cáo với Giang Khương.
Giang Khương gật đầu, tỏ ý đã biết.
Lão Vương, người hướng dẫn kiêm lĩnh đội tổ 3, lập tức nhấn tai nghe, thấp giọng nói:
- Đội tiên phong chú ý, bây giờ sắp tiến vào khu vực phòng bị, tất cả mọi người đề cao cảnh giác.
Mệnh lệnh truyền xuống, tốc độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3716303/chuong-1238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.