- Trước mắt còn chưa có đủ chứng cứ...
Nghe thấy miệng Từ Khải Liễu nói ra những lời này, Giang Khương nhún vai, trên mặt lại hiện lên một tia cười khẽ, sau đó hé miệng nói:
- Tôi biết ngài sẽ nói những lời này. Hai mươi mấy năm đã trôi qua, với địa vị và thực lực của bọn họ, muốn rửa sạch tất cả chứng cứ cũng không phải việc gì khó...
- Hiện tại vị kia đã phát hiện ra một số chuyện không ổn, bắt đầu ra tay với tôi rồi... Nếu như xử lý không ổn, rất có khả năng chó cùng dứt dậu... Ngài cũng không lo lắng sao?
Từ Khải Liễu đưa tay cầm chiếc chén giữ nhiệt màu vàng sậm trên bàn, chậm rãi uống một ngụm, sau đó nhìn về phía Giang Khương, lắc đầu nói:
- Bọn họ là thành viên viện ủy hội, nếu không có chứng cứ chính xác thì dù là tôi hay Mộc Dương cũng không dễ dàng định tội bọn họ được...
Giang Khương hơi nhíu mày, trầm ngâm một chút rồi thở dài nói:
- Nếu từ tình huống trước mắt thì muốn tìm chứng cứ chắc sẽ tương đối khó khăn... Chẳng lẽ ngài và Bộ trưởng định cứ để kéo dài như vậy sao?
- Chẳng qua nhiều nhất cũng chỉ còn lại thời gian một tháng, cuối cùng cũng phải có một kết cục... Phía tôi thì cũng chẳng sao cả, nhưng ngài và Bộ trưởng tốt nhất nên bố trí sẵn... Nếu không tới cuối năm mà vẫn chưa giải quyết được, thật ra tôi cảm thấy chuyện sẽ càng phiền toái hơn!
- Chúng tôi sẽ suy nghĩ...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3609970/chuong-1034.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.